NỤ HÔN LẠNH LẼO - Trang 419

Nhưng nếu muốn chế tạo mô hình tàu thủy hoặc tàu không gian hoặc

dụng cụ cho nhà búp bê thì đây đúng là một thánh đường.

Thơm mùi sơn, gỗ, chất tẩy, cửa hàng có những cái giá đựng đầy dụng cụ

và vật liệu. Nhiều thiết bị Dremel và gỗ balsa hơn bất kỳ một chỗ nào mà
Amelia Sachs từng nhìn thấy. Rất nhiều nhân vật, sinh vật, và phương tiện
chuyên chở trong phim Star Wars. Cả Star Trek nữa.

Cô chìa phù hiệu vàng của mình cho cậu thanh niên đứng sau quầy, trông

cũng điển trai, giống kiểu vận động viên hơn là, à thì, một nhân viên bán
hàng trong một cửa tiệm dành cho mấy gã mọt sách.

“Vâng?” Dẫu vậy giọng cậu ta run rẩy.
Cô giải thích là mình đang cố gắng tìm một người để thẩm vấn vì có liên

quan tới một chuỗi án mạng liên hoàn. Cô miêu tả nghi phạm hỏi xem liệu
có ai gần đây mới mua gỗ gụ, gỗ hồ đào, Bond-Strong và véc-ni Braden
Rich-Cote hay không. Mua cả đồ nghề thủ công nữa.

“Hắn ta thông minh,” Sachs nói. “Nói chuyện gọn ghẽ.” Nghĩ đến nỗ lực

che giấu trí thông minh của nghi phạm trong các tuyên ngôn chống lại chủ
nghĩa tiêu dùng.

“À thì, cô biết đấy,” cậu nhân viên bán hàng nói, nuốt nước bọt rồi tiếp

tục, “có một người như thế. Nhưng anh ta lặng lẽ, lịch sự. Tôi không thể
hình dung nổi việc anh ta lại làm điều gì sai trái.”

“Tên người đó là gì?”
“Tôi chỉ biết tên gọi thôi. Là Vernon.”
“Người đó khớp miêu tả chứ?”
“Cao và gầy, có. Khá kỳ quặc.”
“Có hóa đơn thẻ tín dụng nào không.”
“Anh ta luôn trả tiền mặt.”
Sau đó cô hỏi, “Cậu có biết hắn ta sống ở đâu không?”
“Manhattan, tôi nghĩ là ở Chelsea. Anh ta từng nói vậy một lần.”
“Hắn có thường tới đây không?”
“Hai tuần một lần.”
“Không có số điện thoại nào để lại cho các đơn hàng đặc biệt à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.