NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 142

Wulf nghiêng đầu ra sau và thấy cô đang đứng ở cửa ra vào. Cô lắc đầu

nhìn cả hai rồi tiến lên trả lại điện thoại cho anh.

Chris cười phá lên và cho tiếng ti vi nhỏ xuống. “Tớ vẫn cứ thấy kì kì

sao đó khi cậu đi lại trong nhà tớ.”

“Tin tớ đi, tớ còn ngạc nhiên hơn cậu nhiều.”
Chris bỏ qua lời nhận xét. “Chưa kể cảm giác kì quái khi cậu nhớ được

anh ấy. Tớ cứ có ý muốn thôi thúc được giới thiệu hai người với nhau.”

Điện thoại Wulf vang lên bài nhạc chuông người đàn ông thép của nhóm

Black Sabbath. Anh nghe máy ngay lập tức. Cassandra đi tới ngồi gần
Chris trong lúc anh trả lời điện thoại.

“Cô ta làm gì ở đây?”
Cassandra nhíu mày khi nghe thấy giọng chất vấn đầy khó chịu của

Wulf. “Là cuộc gọi từ bên an ninh,” Chris bảo cô.

“Sao cậu biết?”
“Bài nhạc chuông. Wulf nghĩ để bài đó sẽ rất thú vị. Họ sống ở tòa nhà

an ninh, cách không xa cổng biệt thự. Chắc có ai đỗ trước cổng và bấm
chuông đòi vào.”

Cô tưởng bố cô đã bị ám ảnh về an ninh lắm rồi. “Nơi này là chỗ nào thế.
Kho dự trữ vàng quốc gia à?”
“Không,” Chris đáp chân thành. “Có lẽ cậu vẫn còn tìm cách ra vào được

nơi đó. Còn ở đây luôn có hai vệ sĩ bám theo cậu mọi lúc mọi nơi.”

“Nghe có vẻ như cậu đã từng cố trèo tường ra ngoài thì phải.”
“Nhiều hơn cậu tưởng.”
Cô cười phá lên khi nhớ tới lời Wulf lúc ở phòng cô. “Wulf cũng nói

không thể thoát khỏi đây được.”

“Đúng đấy. Tin tớ đi, nếu có lối thoát, tớ đã tìm ra và sử dụng rồi.” Wulf

tắt máy và nhổm dậy.

“Người tới đón em à?” Chris hỏi. “Không, là Corbin.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.