NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 150

không phê thuốc hay bị ảo giác, thì em đang mang trong mình giọt máu của
tôi và đứa trẻ đó sẽ nắm trong tay số phận của toàn nhân loại.”

“Nếu anh nghi ngờ thì gọi cho Acheron,” Kat lên tiếng. Wulf nheo mắt

nhìn cô. “Anh ấy biết?”

Kat lảng tránh ánh mắt anh và lần đầu tiên tỏ ra lo lắng. “Tôi nghĩ là

Artemis sẽ không nói với ngài ấy bất kì phần nào của kế hoạch này. Ngài
ấy thường bực bội khi nữ thần can thiệp vào chuyện tự do của người khác,
nhưng ngài ấy sẽ nhanh chóng chứng thực về lời sấm truyền.”

Cassandra bật cười, vừa cay đắng mà vừa thích thú khi nghe “cô bạn”

quen biết một trong số những người cô đã đọc được lên trang chủ của Hội
Thợ săn. Chưa kể, Kat còn biết cả Stryker và lũ cận vệ của gã. “Tò mò thôi
nhưng liệu có ai mà cậu không biết không?”

“Không hẳn,” Kat hơi ngượng ngùng đáp. “Tớ đã ở cạnh Artemis từ rất

lâu rồi.”

“Cụ thể là bao lâu?” Cassandra hỏi tiếp.
Kat không trả lời. Thay vào đó cô bước lùi lại, chập hai tay vào nhau.

“Có lẽ tôi sẽ để hai người yên tĩnh vài phút để nói chuyện riêng với nhau.
Tôi đi xem phòng Cass thế nào.”

Không nói thêm một lời, Kat đi ra hướng hành lang dẫn tới phòng

Cassandra. Dù cô biết Kat đi đúng hướng nhưng cô không biết sao cô ấy lại
đoán được. Nhưng rồi cô nhớ ra Kat cũng đâu phải là người.

Wulf không động đậy tới tận khi Kat biến mất. Anh vẫn đang cố làm

quen với mọi điều Kat tiết lộ.

“Em không biết phải làm sao nữa, Wulf. Thật đấy.”
“Tôi biết.”
Anh nhìn cô chăm chú, đây là mẹ của con anh. Kì diệu biết bao, và dù

anh vẫn còn cảm thấy bối rối, anh biết một sự thật là một phần trong anh
chỉ muốn hét thật to lên vì vui sướng. “Em có ổn không? Có cần gì
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.