NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 181

Khi Người lên tiếng, giọng người lạnh băng, chỉ càng khiến hắn điên lên

thêm. “Câu trả lời là ngươi quý trọng mạng sống của mình tới mức nào,
Strykerius? Ta giữ ngươi ở đây cạnh ta suốt bao thế kỉ và ta không muốn
nhìn thấy ngươi chết.”

“Kẻ được chọn không thể hạ gục con. Con là thần.”
“Nhiều vị thần mạnh hơn ngươi cũng đã rơi đài đấy thôi. Rất nhiều kẻ

chết dưới cơn thịnh nộ của ta. Nhớ lấy lời ta, con trai. Hãy nhớ lấy.”

Stryker bước tiếp, chỉ dừng lại để thả con quỷ Kyklonas ra, tên của nó có

nghĩa là “cơn lốc”. Một khi được thả ra, nó sẽ trở thành kẻ hủy diệt. Giống
y như Stryker vậy.

Khi điện thoại Wulf đổ chuông vào lúc sắp nửa đêm. Mở máy ra, anh

nghe thấy giọng nói cộc cằn thô lỗ nặng phương ngữ Hi Lạp mà anh không
nhận ra được.

“Spawn đây, Viking. Cậu đã gọi cho tôi cả trăm lần lúc tôi đi vắng phải

không?”

Wulf tảng lờ giọng bực bội của gã kia. “Cậu đã đi đâu thế?”
Spawn đáp lại bằng giọng gầm gừ thách thức. “Từ lúc quái quỷ nào tôi

phải báo cáo với cậu? Tôi còn chẳng biết gì về cậu, thế nên đừng có chõ
mũi vào việc của tôi.”

Chà, có kẻ quên không uống thuốc điều hòa nhân cách lúc tối đây. “Nghe

này, tôi không có ý đối đầu gì với cậu cả, Daimon ạ...”

“Tôi là một Apollite, Viking. Khác nhau nhiều đấy.” Phải, phải. “Xin lỗi

nhé. Tôi không có ý xúc phạm.”

“Vậy xin nhắc lại lời cậu nhé, Viking, phải, phải.” Chết tiệt!
“Và tôi cũng nghe được câu vừa rồi luôn đấy.”
Wulf nén lại cơn giận và cố thanh lọc đầu óc cho trống rỗng. Anh chẳng

muốn tự phản bội mình trước một kẻ lạ có thể cũng nguy hiểm chẳng kém
lũ Daimon đang đuổi bắt Cassandra.

“Nếu cậu biết nhiều thế, chắc cậu biết lý do tôi gọi điện.”
Trả lời anh chỉ có sự im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.