NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 223

một ít máu của anh ấy ở đây đề phòng trường hợp khẩn cấp. Anh ấy luôn
làm đầy lại mỗi lần về đây.”

“Có hiệu quả không?” Cassandra hỏi. Khác với Apollite, máu không duy

trì sự sống cho Daimon mà là năng lượng sống tồn tại trong tế bào máu
giúp họ sống sót.

“Không được lâu, nhưng đủ để hỗ trợ chị trong một, hai tiếng trước khi

anh ấy trở về.”

“Vậy là anh ta săn người cho cả hai?” Wulf hỏi.
Cô gật đầu, rồi nắm lấy tay Cassandra. “Đừng thương tiếc gì cho chị. Chị

có người đàn ông yêu mình hơn hết thảy mọi thứ trên đời. Nếu không như
vậy, chị đã chết rồi. Chị chỉ ước em có thể hiểu bọn chị yêu nhau tới
nhường nào.”

Phoebe hôn lên má Cassandra. “Giờ em nghỉ đi. Suốt cả ngày vật lộn rồi.

Em có muốn chị mang xuống chút thức ăn không?”

“Không ạ, cảm ơn chị. Em chỉ cần ngủ một lát thôi.”
“Chúc hai người ngủ ngon nhé.” Phoebe rời khỏi phòng.
Wulf khóa cửa phía sau cô lại, rồi cởi đồ ra trong lúc Cassandra mặc

chiếc váy ngủ xanh đậm bằng lụa mà Phoebe mang sang. Ngạc nhiên là
chiếc váy vừa in, trùm khít khuôn bụng của cô.

Wulf trèo lên giường, ôm cô vào vòng tay ấm áp của anh. “Em thật sự

thấy thế nào, mèo con?”

“Em không biết nữa. Đúng là một ngày kì lạ mà sôi động.” Mọi chuyện

đang tái diễn trong đầu cô. Cô đã biết thêm nhiều chuyện, ngạc nhiên cũng
nhiều. Giờ thì cô kiệt sức. “Em rất tiếc về ngôi nhà của anh.”

Cô cảm giác anh nhún vai. “Nhà có thể xây lại. Anh mừng vì không ai bị

thương.”

“Em cũng vậy.”
Wulf cảm giác cô đang thả lỏng, rồi cô nhắm mắt lại, dụi vào lòng anh.

Anh chon mặt mình vào mái đầu cô, hít hà hương thơm nữ tính mềm mại.
Tâm trí anh quay mòng với tất cả sự kiện xảy ra hôm nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.