NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 233

thống trị, và một vị nữ thần cổ đại trong cơn bực tức chỉ muốn phá hủy cả
thế giới này đâu.”

“Chị biết không,” Chris nói. “Tôi thích ở đây hơn. Chưa kể, tôi còn nhìn

trộm được bài của Kat nữa này.” Cậu ta nhặt bài lên và chửi thề. “Lẽ ra tôi
phải biết cô ấy không nói dóc.”

Cassandra nhìn chị Phoebe. Dù gương mặt ngập tràn lo lắng, Phoebe

trông tốt hơn trước nhiều. Hai má chị hồng hào, làn da sáng lên.

“Em xin lỗi vì đã cắt ngang cả hai,” Cassandra nói, mặt hơi nóng lên

trong chốc lát.

“Đừng, ý chị là, đừng có biến thành thói quen là được nhưng lần này nếu

em không vào thì có khi chị giết anh ấy chết mất. Anh ấy có thói quen xấu
là không bao giờ lên tiếng nếu chị có lấy quá nhiều máu. Thi thoảng cũng
làm chị sợ.”

Wulf khoanh tay trước ngực. “Vậy ra Daimon có thể chết vì mất máu?”
“Chỉ khi bị hút trực tiếp thôi,” Cassandra đáp.
Phoebe nhướng mày với anh. “Anh định dùng điều này để chống lại bọn

tôi sao?”

Wulf lắc đầu. “Tôi thà chết còn hơn hút máu từ cổ người đàn ông khác.

Kinh tởm. Hơn nữa, không phải cô nói đó là cách Apollite biến thành
Daimon sao? Vì Thợ săn đêm cũng không có linh hồn nên biết đâu cũng
thành Daimon do thế thì sao?”

“Phải, nhưng máu của Thợ săn đêm rất độc với Daimon,” Chris lên tiếng

trong lúc xào lại bài. “Chẳng phải vì thế nên Daimon không thể hút máu,
cũng không biến đổi được các anh sao?”

“Có lẽ vậy...” Phoebe đáp. “Nhưng thực ra các linh hồn vô chủ vẫn có

thể chiếm hữu Thợ săn đêm, vì tôi và Uri cùng chia sẻ những linh hồn đó,
nên không rõ Daimon và Thợ săn đêm có thể cũng như vậy không?”

“Mong là ta không bao giờ phải tìm hiểu điều đó,” Wulf chốt lại rồi tới

ngồi lên ghế trước mặt Chris.

Phoebe quay lại với Cassandra. “Em có chuyện muốn tìm chị à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.