NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 251

săn thú, con người, rồi cả Thợ săn đêm luôn săn đuổi những người anh em
của ta. Mẹ tôi mang tôi tới đây khi tôi chỉ là một đứa trẻ. Nhưng tôi vẫn
nhớ thế giới bên ngoài như địa ngục. Ở đây an toàn hơn nhiều. Ít nhất
chúng tôi có thể sống cởi mở mà không sợ bị người khác phát giác.”

Cassandra nghẹn thở khi ý nghĩ ấy va vào cô. Cô biết sẽ không dễ chịu,

nhưng những gì Melissa kể còn khủng khiếp hơn cô tưởng.

Cô có thể chịu được... nhưng còn con cô? Nó vô tội. Nó không đáng phải

chịu số phận này.

Nhưng rồi có ai đáng đâu?
“Được rồi,” Melissa vội nói, “Tôi không cố ý làm cô buồn.”
“Không sao,” Cassandra cố nuốt cục nghẹn trong cổ xuống để đáp lời

“Chính tôi đặt câu hỏi và cảm ơn cô đã nói sự thật.”

Ngay khi họ xong việc, Cassandra không còn cảm thấy vui vẻ nữa, cô

cũng chẳng thiết đi mua sắm gì. Cô muốn gặp Wulf.

Cô tìm thấy anh đang ở trong phòng ngủ, chuyển kênh này sang kênh

khác trên tivi. Anh tắt nó ngay khi nhìn thấy cô. “Có chuyện gì vậy?”

Cô do dự đứng cuối giường. Anh ngồi dậy tựa vào gối, chân để trần một

cẳng chân khoanh lại. Nỗi lo lắng trong mắt anh có ý nghĩa bằng cả thế giới
này với cô, nhưng chưa đủ.

“Anh sẽ săn đuổi con em chứ, Wulf?” Anh nhăn nhó. “Chuyện gì vậy?”
“Nếu con trai chúng ta lớn lên và quyết định rằng nó không muốn chết.

Liệu anh có giết nó không?”

Wulf nín thở trong lúc đấu tranh. “Anh không biết, Cassandra. Thật đấy.

Có lẽ danh dự sẽ buộc anh làm thế, nhưng anh không chắc liệu mình có thể
nghe theo không.”

“Hãy thề với em là anh sẽ không làm hại con,” cô nói, đi tới đứng cạnh

anh. Cô túm lấy áo anh và giữ chặt khi cơn thống khổ và sợ hãi ập đến.
“Hứa với em khi nó lớn, dù nó có biến thành Daimon, anh cũng sẽ thả nó
đi.”

“Anh không thể.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.