NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 262

“Em biết không, theo truyền thống của người Viking, sẽ phải có người

chứng kiến đêm tân hôn đấy.”

Cô rùng mình khi bàn tay nóng ấm của anh lướt trên làn da trần của cô.

“Không có ý xúc phạm đâu nhưng em mừng đây không phải thời của anh
nữa.”

“Anh cũng vậy. Anh sẵn sàng giết bất cứ gã nào nhìn được vẻ đẹp thật sự

của em. Nếu bọn họ mà nhìn thấy, anh chắc chắn bọn họ sẽ mơ tưởng tới
em suốt thôi, và anh không cho phép điều đó.”

Cô nhắm mắt lại, tận hưởng lời bày tỏ của anh trong lúc anh cởi váy của

cô ra.

Anh dừng lại một chút để hôn lên phần bụng nhô ra của cô. Ngay khi làn

môi anh sượt qua, cô cảm nhận chuyển động quẫy đạp rất nhẹ bên trong.
“Chúa ơi,” cô thở mạnh. “Em vừa cảm thấy con!”

Anh ngả ra. “Sao cơ?”
Mắt cô đong đầy lệ, cô đặt tay lên chỗ môi anh vừa chạm và muốn cảm

nhận đứa bé thêm lần nữa. “Em đã cảm thấy con,” cô nhắc lại. “Vừa xong.”

Mắt Wulf cũng sáng lên niềm tự hào, anh chúc đầu xuống rồi lại hôn lên

bụng cô. Anh dụi má lún phún râu vào làn da trần của cô.

Đáng lẽ Cassandra nên cảm thấy xấu hổ khi để một anh chàng đẹp trai

dụi vào mình trong lúc thân hình cô thì to như một con cá voi, nhưng cô
không thấy vậy. Cô chỉ thấy dễ chịu khi có anh ở bên.

Anh là người hùng của cô. Không phải vì anh đã cứu cô mà còn vì cách

anh chung sống với cô. Cách anh ôm cô khi cô khóc. Cách anh an ủi cô.

Anh là sức mạnh, là sự can trường của cô.
Cô biết ơn vì có được anh. Cô không muốn đối mặt với kết cục cuộc đời

một mình.

Wulf sẽ không để như vậy. Anh sẽ ở bên cô cho dù nhìn thấy cô ra đi chỉ

làm anh đau đớn tới chết đi sống lại. Anh sẽ nắm tay cô, và khi cô rời nhân
thế, anh sẽ mãi nhớ về cô.

“Em thậm chí không biết tên của bà ngoại.” Wulf nhíu mày. “Sao cơ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.