NỤ HÔN TỬ THẦN - Trang 37

“Không phải tôi muốn đổi đề tài đâu, nhưng cậu có biết Artemis định chỉ

định ai tới New Orleans để thế chỗ Kyrian không?”

“Nghe nói là Valerius,” Wulf ngờ vực đáp lại. “Artemis nghĩ gì thế

không biết?”

“Chẳng rõ nữa.”
“Kyrian biết không?” Wulf hỏi.
“Vì lý do ai cũng rõ là gì, tôi và Acheron quyết định sẽ không nói với

cậu ta rằng, người cháu trai, lại còn giống y đúc kẻ đã tử hình cậu ta, hủy
hoại cả nhà cậu ta, sắp được chuyển về đây, cách nhà cậu ta chỉ một con
phố. Không may là, tôi đoán cậu ta sớm muộn gì cũng sẽ biết thôi.”

Wulf lắc đầu. Anh tưởng mọi chuyện với mình đã tệ lắm rồi. Ít ra anh

cũng không gặp vấn đề như của Kyrian hay Valerius.

“Trời ạ, dù là người hay không, Kyrian sẽ giết cậu ta nếu họ gặp nhau,

mà hẳn là cậu không cần thêm chuyện đó vào lúc này.”

“Chứ sao nữa,” Talon kết luận.
“Vậy ai lo vụ Mardi Gras năm nay?” Wulf hỏi. “Họ đang đưa Zarek tới

đây.”

Wulf nguyền rủa khi nghe nhắc tới gã Thợ săn đến từ Faribanks, Alaska.

Có tin đồn rằng tên cựu nô lệ từng sát hại cả ngôi làng cậu ta phụ trách bảo
vệ. “Tôi không nghĩ Acheron lại để cậu ta rời Alaska.”

“Phải, tôi biết, nhưng chính Artemis muốn vậy. Có vẻ như tuần này bọn

tôi sắp sửa có cuộc họp mặt tâm thần... À mà khoan, chẳng phải đang mùa
Mardi Gras sao.”

Wulf cười phá lên lần nữa.
Anh nghe Talon thở dài hạnh phúc. “Cà phê tới rồi hả?” Wulf hỏi.
“Ừ.”
Wulf mỉm cười, ước sao anh cũng có thể tìm thấy niềm vui thú trong

những thứ đơn giản như một tách cà phê.

Nhưng vừa lúc đó thì anh nghe tiếng Talon gầm lên, “Ối trời.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.