Nàng nói: "Mọi người thường nói, trong cuộc sống một khuôn mặt sẽ
thay đổi tám lần, mỗi lần đều trở nên khác nhau, tướng mạo tại hạ có biến,
có gì kỳ lạ?"
Rầm -
Cánh cửa đóng lại!
Trong phòng, Giang phu nhân tức giận đến nỗi sắc mặt hơi xanh,
không nghĩ tới Kỷ tiên sinh này, thật sự đã thẳng thừng từ chối bà ta.
Tay trái siết thành nắm đấm, nhẹ nhàng đấm một quyền ở trên bàn, lúc
này mới cầm phong thư kia lên.
Mặt trên, có viết:
Nếu muốn biết về
《Lâm Kinh Án》, hãy tới gặp ta ở tửu lầu Hằng
Bình. Ký tên, Giang phu nhân!
Một mảnh giấy, dưới ngón tay của Giang phu nhân, dần dần biến
thành quả bóng, hung hăng ném ở trên mặt đất.
"Kỷ tiên sinh, ngươi nên tin ta."
.........
Kỷ Vân Thư vừa xuống lầu một, đã bị hai người vội vàng đi lên lầu
đụng phải.
May mắn nàng nắm được cọc gỗ trong tầm tay, nếu không, thật sự sẽ
ngã xuống một cách đáng thương.
"Đi đường như thế nào vậy? Không có mắt hay sao?"
Người đâm vào nàng, khí thế thật lớn.