NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 2231

Khuôn mặt đầy vết nhăn của Phan Sùng nhăn nhó, không nhanh

không chậm nói: "Người ta thường nói, chim khôn lựa cành mà đậu, kim
tước chọn nước để uống. Mặc dù Thái tử là một chỗ dựa tốt, nhưng tòa núi
lớn này lại không thích hợp với ta."

"Tiên sinh có ý gì?"

"Thái tử, ta thân là tiên sinh của ngài, nhìn thấy ngài lớn lên. Ngài có

phải là một khúc gỗ mục hay không, ta là người hiểu hơn ai hết. Thái tử
suốt ngày chỉ biết nịnh hót Hoàng thượng, chỉ biết chơi bời, giang sơn xã
tắc, ngài không hiểu chút gì, sao có thể ngồi trên ngôi vị hoàng đế?"

Ông ta không hề nói quanh co chút nào!

Cảnh Hoa vừa nghe thấy, cuối cùng cũng hiểu.

Hắn không dám tin lùi về phía sau vài bước, trợn to mắt nhìn ông ta.

Hắn nói: "Là ngươi? Chính ngươi đã nói với Cảnh Diệc? Chính ngươi

muốn đẩy bổn Thái tử vào con đường chết?"

Bao cỏ!

Cuối cùng ngươi cũng hiểu.

Chỉ số thông minh rốt cuộc tăng lên.

Phan Sùng không có ý định che giấu, đứng dậy khỏi chỗ ngồi, sắc mặt

trước sau vẫn luôn bình đạm nói: "Diệc Vương khác với Thái tử, ngài ấy là
một chỗ dựa lớn, nếu như có thể dựa vào, đó thật sự là một lựa chọn không
tệ. So với đi theo bên người một thái tử sớm muộn gì cũng sẽ bị phế, không
bằng sớm đưa ra quyết định, tìm một chủ nhân mới."

Cảnh Hoa run rẩy đôi môi, kích động chỉ vào ông ta: "Ngươi...... vì

sao? Ngươi là tiên sinh của ta, từ nhỏ ngươi đã nhìn ta lớn lên, vì sao ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.