NỮ NGỖ TÁC HỌA CỐT - Trang 2230

"Tiên sinh!"

Thái tử kích động kêu lên.

Hắn nhanh chóng đứng lên từ trên sàn, chạy vội về phía Phan Sùng,

lôi kéo tay ông ta: "Tiên sinh, ngài nhất định phải cứu ta, phụ hoàng đã hạ
bệ ta, tước mất phong hào Thái tử của ta. Tiên sinh, bây giờ chúng ta nên
làm gì?"

Đôi mắt hắn lấp lánh những giọt nước mắt!

Phan Sùng vẫn mang theo vẻ cực kỳ lãnh đạm như thường, đi đến

cạnh bàn và ngồi xuống.

"Thái tử không cần phải vội."

Giọng điệu của ông ta cực kỳ bình tĩnh.

Ông ta còn gọi hắn một tiếng Thái tử, xem như vẫn cho hắn một chút

mặt mũi.

Không cần phải vội?

Một đêm trôi qua, Cảnh Hoa đã mọc râu đầy cằm, cả người có vẻ suy

sụp, thậm chí tròng mắt gần như muốn lòi ra.

Hắn nói giọng nghẹn ngào: "Sao ta có thể không vội được chứ? Tiên

sinh, chính ngài đã nói, bao vây cung vua nhất định có thể thành công. Hơn
nữa việc này sao có thể bị lộ ra ngoài được? Rõ ràng không hề có sai sót
nào."

"Thái tử muốn biết?"

Hắn gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.