đã từng tranh đấu với người khác. Đủ loại dấu hiệu đều cho thấy, Giang lão
gia đã bị người giết chết."
"Đủ rồi."
Giang phu nhân vung tay áo lên, ánh mắt thật sự bắn lửa nhìn Kỷ Vân
Thư.
Cực kỳ không vui: "Ngươi chỉ là một họa sư nho nhỏ, tùy tiện nói bậy
vài câu, ta sẽ tin tưởng ngươi sao? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay bất luận
như thế nào, tóm lại chuyện này, ta không cho phép tiếp tục điều tra. Nói
đến cùng, đây là sự tình Giang gia ta, muốn tra hay không, đều tuỳ thuộc
vào ta."
"Ngươi rõ ràng đang bao che ai đó."
"Bao che? Ngươi nói bậy gì vậy?" Giang phu nhân càng thêm tức
giận.
Kỷ Vân Thư nói thẳng: "Cái chết của Giang lão gia, có một lão nhân ở
Giang gia chính mắt nhìn thấy, đã nói hết toàn bộ tình hình thực tế cho ta,
lão cũng đã đồng ý, sau khi ta hoạ xong bức họa, sẽ tới nha môn làm chứng
và chỉ ra hung phạm!"
Huyện thái gia vừa nghe thấy, nhanh chóng tiến lên, hỏi: "Vân Thư,
thật sự? Vậy hung thủ là ai?"
Ánh mắt Kỷ Vân Thư chắc chắn mười phần khi chạm vào ánh mắt của
Giang phu nhân.
Nàng nói: "Chính miệng lão nói cho ta, hung thủ, chính là đệ đệ Giang
phu nhân."