NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 159

“Giáo sư Tiêu đã ăn trước khi đi rồi!”, Tần Khanh cười giả lả giải thích.

Bà chủ ngay lập tức giới thiệu: “Tôi là người vùng Đông Bắc (1), làm

món sườn chiên chua ngọt bảo đảm đúng vị, có muốn thử hay không?”

(1) Vùng Đông Bắc Trung Quốc bao gồm Liêu Ninh, Cát Lâm, Hắc

Long Giang và phía đông khu tự trị Nội Mông.

Sườn chiên chua ngọt là một đặc sản của vùng Đông Bắc Trung Quốc.

Sườn non tẩm bột chiên giòn, sau đó đảo đều với nước sốt đặc biệt được
làm từ mơ mận và các gia vị.

“Ngon! Tôi thích ăn sườn chiên chua ngọt nhất, mấy năm rồi chưa được

ăn!”, Triệu Quang Hi vẫy tay ra hiệu: “Cho một phần sườn chiên chua ngọt
và ba món đặc sản của quán này!”

“Thêm một phần cà chua xào trứng!”, Tần Khanh liếc nhìn Tiêu Tự Trần,

người đàn ông không ăn được thịt.

“Có uống bia không?”, bà chủ ghi ghi chú chú trên tờ bìa carton.

Triệu Quang Hi không trả lời, giả điếc. Tề Lục nhếch môi đáp: “Cám ơn!

Chúng tôi không cần.” Sau đó đưa mắt nhìn Tần Khanh và Lâm Hoài Dư:
“Hai cô uống gì!”

“Em uống nước lọc được rồi!”, Lâm Hoài Dư quay qua Tề Lục nở nụ

cười.

Tần Khanh đảo con mắt đen láy: “Sau khi order xong, phiền cho tôi một

bình trà.”

Vừa dứt lời, Tiêu Tự Trần đăm chiêu nhìn Tần Khanh. Cô nghĩ anh hiểu

ý của cô là gì … có điều không biết làm như vậy có đánh rắn động cỏ hay
không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.