NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 203

Tần Khanh nhướn nhướn mi, thôi thì đã là trợ lý thì vẫn phải tiếp tục, cô

bình thản cầm điện thoại của Tiêu Tự Trần, sau đó theo thói quen mò túi
lấy điện thoại của mình, lúc này mới nhớ ra sáng nay chạy bộ với Tiêu Tự
Trần không mang théo túi xách, đương nhiên điện thoại cũng không mang
theo.

Cô ngẩng đầu nhìn, bắt gặp người phục vụ đứng cách đó không xa liền

lên tiếng gọi, anh phục vụ chạy đến: “Xin hỏi cô cần gì?”

“Có thể cho tôi mượn giấy bút không?”, Tần Khanh mỉm cười nói.

“Được chứ!, cô chờ một lát!”, anh ta gật đầu rồi nhanh chóng rời đi.

Tiêu Tự Trần chờ cho nhân viên phục vụ đi xa, anh mới quay đầu nhìn

Tần Khanh: “Cô có thể cầm điện thoại của tôi đến ngân hàng giải quyết
công việc, tôi không để ý!”

“Nhưng tôi để ý!”

Âm lượng của Tần Khanh lúc này có hơi lớn, vừa dứt lời cô nhìn thấy

ánh mắt của Tiêu Tự Trần có chút kinh ngạc.

Cô cúi đầu, hít sâu một hơi thầm oán trách bản thân không hiểu vì sao lại

không kiểm soát như vậy, cô ngẩng đầu lên giải thích: “Điện thoại di động
dù sao cũng là vật dụng cá nhân của giáo sư Tiêu, hơn nữa anh cũng phải
dùng.”

Tiêu Tự Trần bán tín bán nghi nhưng cũng gật đầu, liếc nhìn Tần Khanh

như nằm xoài trên bàn ăn, cầm cây bút bi viết thông tin tài khoản. Viết
xong Tần Khanh cẩn thận gấp gọn tờ giấy, trả bút cho anh phục vụ: “Cám
ơn! Phiền anh tính tiền luôn đi!”

Ánh mắt anh ta nhìn Tần Khanh một cái, rồi lại liếc qua Tiêu Tự Trần,

nhác thấy người đàn ông đó hếch cằm, anh ta mới quay sang nói với Tần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.