NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 205

quan tâm cô. Tờ giấy trong tay cô trở nên nóng hổi, đầu ngón tay tê tê bỏng
rát.

Cô đột ngột dừng lại khiến bước chân của Tiêu Tự Trần buộc phải ngừng

theo. Cằm anh va vào cái trán trơn láng của cô, ánh mắt anh ngưng trệ một
chút, sau đó tỉnh táo lại, cất lời: “Nhìn đường chứ!”

Tần Khanh giả điếc. Cô cao khoảng một mét sáu tám, với phụ nữ ở

khoảng này cũng được coi là khá cao, vậy mà lúc chạy bộ bởi vì cô chạy
không nổi anh lại chê chân cô ngắn …

Tần Khanh đứng ngang với cần cổ Tiêu Tự Trần, ánh mắt cô nhìn từ yết

hầu trước mắt mình không ngừng chuyển động lên lên xuống, lên đến đôi
môi khiêu gợi, qua sóng mũi thẳng cao, rồi đến cặp mắt thâm sâu …

“Tại sao ăn sáng cả tháng ở ngoài?” Tần Khanh nhỏ giọng hỏi.

Tiêu Tự Trần nhướng mày: “Tiện!”

“Vậy tại sao một tháng sau lại phải xem lại tình trạng của tôi rồi mới

quyết định địa điểm dùng bữa?”, Tần Khanh từng bước ép sát, hai mắt nhìn
thẳng vào người đàn ông đối diện.

Cô rõ ràng trông thấy đôi mắt ấy vô thức liếc qua trái, rồi từ từ bước đi

ngang qua cô: “Bởi vì tôi tin qua cuộc huấn luyện của tôi, một tháng sau cô
có thể rút ngắn thời gian chạy một tiếng còn nửa tiếng, vì vậy tháng sau có
thể nấu cơm được rồi!”

Tần Khanh lẽo đẽo theo sau Tiêu Tự Trần ừ một tiếng, chớp chớp mắt:

“Vốn dĩ là anh đang quan tâm tôi!”

“Không hề!”, Tiêu Tự Trần lập tức phủ quyết, bước chân dừng lại một

chút sau đó bước tiếp: “Cô nghĩ nhiều quá rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.