NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 247

“Tiền đồ!”, Chu Hội nghe thế thì rên lạnh, “Đại thần và anh mà so với

nhau được sao?”

Cảnh Diệc gãi gãi đầu cười hì hì, lập tức thỏa hiệp: “Vâng vâng vâng!”

Cảnh Diệc vâng lời răm rắp khiến mọi người đang chú ý chuyện thân thế

của đại thần liền chuyển hướng qua nhìn hai người bọn họ ‘liếc mắt đưa
tình’.

Ngay khúc cua của hành lang vắng người, Tiêu Tự Trần đứng dựa lưng

vào vách tường, một tay đút túi quần, ánh mắt đăm chiêu nhìn Cung Trầm.

“Ý cậu là hắn xuất hiện ở khu vực Trung Đông?”

Cung Trầm gật đầu: “Đúng! Nhưng vùng Trung Đông rộng lớn như vậy,

cậu vẫn nhất định muốn đi tìm hắn sao?”

Ánh mắt Tiêu Tự Trần tối xầm, đưa tay vuốt cằm, một lúc lâu sau mới

gật đầu: “Dĩ nhiên muốn đi, nếu không tôi nhờ cậu điều tra làm gì?”

“Quá nguy hiểm, hơn nữa bên Trung Đông chiến tranh liên miên, cậu

không thể đi!” Cung Trầm kiên quyết.

Tiêu Tự Trần căn bản chẳng nghe lọt tai, ngước mắt lên nhìn: “Sợ gì?

Không lẽ cậu không biết thực lực của tôi? Hơn nữa Trung Đông đúng là
chỗ tốt …”

“Ừ … giết người miễn không bị tóm là được!”, Cung Trầm nói xong liếc

nhìn Tiêu Tự Trần không giấu nổi ý cười thâm sâu, ánh mắt vụt qua một tia
sáng.

Lâu lắm rồi Cung Trầm không bắt gặp được hình ảnh này của Tiêu Tự

Trần.

“Vậy còn trợ lý Tần thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.