NỮ PHÁP Y THIÊN TÀI - Trang 333

híp mắt đi theo Tiêu Tự Trần lên lầu.

Lúc đi qua một căn phòng ở lầu hai, Tiêu Tự Trần hơi dừng bước chân

sau đó xoay lại đi đến phía cửa ra vào. Ngay lập tức có binh sĩ đi đến, anh
ta nhìn thấy Tiêu Tự Trần liền giơ tay ngăn lại, Tiêu Tự Trần liếc mắt nhìn
hắn, “Nasser muốn tôi đến nói vài câu với người bên trong.”

Anh ta nhíu mày, dường như đang phán đoán độ chân thật, sau đó khẽ gật

đầu buông tay xuống.

Thời điểm Tần Khanh đi theo vào cùng Tiêu Tự Trần liền nhìn thấy Liên

Ca đang ngồi trên giường, ánh nắng mặt trời xuyên qua mái tóc màu rám
nắng của anh ta, làm tăng thêm làn da trắng nõn.

Liên Ca trông thấy Tiêu Tự Trần, đầu lông mày khẽ nhướn, đứng phắt

dậy bước tới chào hỏi: “Ông Tiêu! Julia!”

Tần Khanh gật gật đầu thay lời chào, Tiêu Tự Trần không đáp lại, ánh

mắt rơi vào chiếc ghế bên cạnh, sau đó ngồi xuống.

Liên Ca nhìn Tần Khanh cười cười nói: “Không ngờ cô Julia là pháp y.

Tôi thật sự rất bất ngờ.”

“Bất ngờ?” Tiêu Tự Trần nhăn nhíu mày, khẽ nói: “Cô ấy không giống

sao?”

“Nhìn không ra.”

“Cũng đúng, có tên giết người nào nhìn ngay là biết đâu!”

Tiêu Tự Trần vừa dứt lời, đôi mắt Liên Ca híp lại, thấp giọng: “Tôi nghĩ

ông Tiêu có phải đã hiểu lầm gì không? Tôi không giết thiếu úy Arafat.”

“Nhưng anh có động cơ, không phải sao?” Tiêu Tự Trần từng bước ép

sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.