NỮ THẦN ÁM SÁT - Trang 146

- Nguyện ước.
Văn Bình lại bé cái lầm phen nữa. Chàng phỏng đoán cô gái đóng

kịch trang nghiêm sẽ khựng người trong một giây, hai má đỏ hây hây.

Song nàng vẫn tỉnh khô :
- Ông là hội viên Nguyện ước. Xin ông tha lỗi cho sự đường đột

này. Vì Câu lạc bộ chưa tiện hoại động công khai, các hội viên phải xuất
trình giấy tờ chứng minh.

Văn Bình mỉm cười, rút ví, lấy ra một tấm thẻ bọc nhựa. Thẻ này

chỉ nhỏ bằng bề mặt cái quẹt máy Ronson chạy xăng. Bên trên chỉ ghi số
hiệu, tên và dán hình đương sự.

Cô thư ký xin lỗi lần nữa, cầm tấm thẻ mang lại bàn, mở đèn lên

coi, rồi nói :

- Em xin nghe ông. Ông cần gì?
Lần đầu, nàng xưng em với chàng. Nàng đã bắt đầu bớt đóng kịch.

Tuy nhiên, sự thân mật vẫn còn đượm đôi chút giả tạo và miễn cưỡng.

Văn Bình nói :
- Tôi muốn gặp bà Li-Ming càng sớm càng hay. Vì chi cuộc Đông

kinh đã viết thư riêng cho tôi.

- Thưa, chi cuộc Đông kinh cũng đã thông báo cho em. Em không

rõ địa chỉ thường trực của ông ở đâu nên không thể tiếp xúc được. Bởi vậy,
chi cuộc Đông kinh gửi thư đến lữ quán Continental và hỏi em xem đã gặp
ông chưa thì em chưa thể trả lời được.

- Bây giờ, cô tha hồ trả lời.
- Ông hay nói đùa ghê. Sở dĩ em lo lắng vì chi cuộc không thể để

hội viên nào mất lòng. Phương chi ông lại là hội viên sòng phẳng, và chỉ
tiêu rộng rãi nữa.

- Chà, cô đã biết quá nhiều về tôi.
- Thưa ông, mỗi hội viên đều có một hồ sơ riêng. Em có bổn phận

nghiên cứu hồ sơ để đáp ứng sở thích của ông. Lần này, đích thân qua Sài
gòn, bà Li-Ming có thể làm ông vừa lòng, để bù lại lần trước, ông tới Đông
kinh mà chi cuộc chúng tôi tìm mãi không ra người bạn hợp ý với ông.

- Cám ơn cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.