NỮ THẦN ÁM SÁT - Trang 34

- Kể ra, cô nên đặt tên khác thì hơn. Vì tôi không muốn các nữ nhân

viên khác biết chuyện. Cô không lạ gì Văn Bình có nhiều giây nhợ trong
Sở, đặt biệt là Nguyên Hương. Tôi đã giữ kín không để vụ này lộ ra ngoài,
cô cũng nên giúp tôi một phần. Vì tôi lo ngại một số nữ nhân viên khác sẽ
bắt chước cô. Khi ấy nội quy của Sở sẽ trở thành mảnh lấy lộn. Tuy nhiên,
điều tôi sợ nhất không phải là sự bất lực của nội quy. Mà là sợ các nữ nhân
viên từ chức để làm tròn thiên chức người mẹ.

- Thưa, tôi xin hứa...
- Được rồi. Ngày mai, cô sẽ đi khai sinh cho nó.
- Ông cho phép tôi ghi tên cha là Tống Văn Bình không?
- Đồng ý. Nếu cô thỏa thuận, tôi chỉ muốn đổi tên mà thôi. Chẳng

hạn Tống Văn...

- Thưa, ở Tây phương, người ta thường lấy tên danh nhân để đặt

cho con. Về tuổi tác, ông là cha tôi. Về tài ba, ông là thầy tôi. Tôi đã phiền
nhiễu ông quá nhiều, giờ đây xin ông cho tôi phiền nhiễu lần nữa. Ông là
cha tinh thần của cháu bé, vì vậy tôi muốn đặt tên nó là Văn Hoàng... Tống
Văn Hoàng để kỷ niệm, vì dầu sao ông cũng già rồi.

Ông Hoàng phá lên cười, cái cười trong trẻo vô tư lự như phát xuất

từ một thanh niên 20, cái tuổi thần tiên :

- Ừ, cũng chẳng hề gì. Cô cứ gọi nó là Tống Văn Hoàng...
Đang nói, đột nhiên ông Hoàng ngừng lại.
Ngọn đèn đỏ gắn trên tường nháy tắt hai cái.
Rồi cửa phòng mở ra, Lê Diệp bước vào, giọng nghiêm trọng :
- Thưa ông, tín hiệu của Văn Bình.
Ông Hoàng xoa tay :
- Anh cho theo dõi từng phút một. Tôi ra xe ngay bây giờ với cô

Quỳnh Loan.

Ba phút sau, ông Hoàng đã ngồi gọn trong xe Citroen, với Quỳnh

Loan một bên. Tài xế phóng ra khỏi khu Khánh hội tối ôm và u uất. Ông
Hoàng nói :

- Xe của tôi liên lạc trực tiếp với Lê Diệp vằng điện thoại siêu tần

số. Có lẽ trong 5 phút nữa Lê Diệp mới gọi. Trong thời gian này, tôi có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.