NỮ THẦN BÁO OÁN - Trang 52

Agatha Christie

Nữ thần báo oán

Chương X

Những ngày xa xưa

Tám giờ rưỡi sáng hôm sau, có tiếng gõ cửa phòng cô Marple, và một bà
đứng tuổi bưng vào một khay trên có ấm trà, một tách sữa, một chén không,
và bánh phết bơ.
- Mời cô dùng trà, bà ta vui vẻ. Hôm nay trời đẹp, tôi thấy cô đã mở rèm.
Cô ngủ được không ạ?
- Rất tốt, cảm ơn.
- Đoàn tham quan sáng nay đi thăm núi đá Bonaventure. Cô không đi là
phải, mệt lắm.
- Tôi rất thích ở đây. Bà Glynne và các cô Bradbury - Scott mời tôi ở chơi
đây thật là tốt.
- Các cô ấy cũng rất vui. Có cô ở đây, họ đỡ buồn, chứ cái nhà này bây giờ
buồn như chấu cắn.
Bà ta mở rèm thêm cho rộng, rồi đặt một xô nước nóng lên chậu trong
phòng rửa mặt.
- Tầng trên có phòng tắm - bà ta giải thích - nhưng chúng tôi mang nước
nóng vào đây, để cô khỏi phải trèo thang.
- Quý hóa quá. Chắc bà làm ở đây đã lâu?
- Từ hồi tôi còn trẻ. dạo đó, nhà này có ba người làm: một cô nấu bếp, hai
cô hầu phòng. Còn có cả một anh chăn ngựa. Thời ấy sao mà đẹp, nhưng
mọi sự đã thay đổi. Vợ ông đại tá chết trẻ, con trai ông thì chết ngoài trận
mạc; con gái lấy chồng là người Niu Di Lân, theo chồng sống tít tắp ở đâu.
Cũng không được bao lâu, vì chết khi sinh nở, cả con cũng chết. Ông đại tá
sống ở đây thui thủi một mình, bỏ bê trễ tất cả. Khi chết, để lại cả khu biệt
thự này cho các cháu gái. Cô Clotilde đến đây ở cùng với cô Anthea, rồi bà
Glynne sau khi chồng chết cũng đến ở đây luôn.
Bà vú già lắc đầu, thở dài:
- Họ chẳng làm gì mấy để sửa chữa nhà cửa. Không có tiền. Nhưng mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.