NỮ THẦN BÁO OÁN - Trang 91

Agatha Christie

Nữ thần báo oán

Chương XVII

Trên đường về, không ai nói gì. Cô Marple đi chậm, nên chẳng bao lâu đã
tụt lại đàng sau, cùng giáo sư Wanstead.
- Bây giờ ra sao đây ? – cô hỏi, sau một lát im lặng.
- Cảnh sát chắc sẽ căn cứ vào lời khai của hai cô cầu mà tiếp tục điều tra.
Ông Stokes chỉ quyết định tạm hoãn , chưa dám quyết định là tai nạn.
- Tôi cũng hiểu như thế. Ông nghĩ thế nào về lời khai của Joanna và cậu
bạn trai ?
Giáo sư liếc nhìn bà bạn :
- Thế cô đã có ý kiến gì chưa ? Những điều họ khai, mình đã biết trước
- Đúng.
- Cho nên tôi chắc cô muốn tôi cho ý kiến về chính họ, về thái độ của họ.
Cô Marple gật đầu :
- Chuyện chiếc áo thun ô vuông đen đỏ là rất đáng chú ý. Rất quan trọng
nữa, ông thấy không ?
- Dĩ nhiên rồi, giáo sư vừa đáp, vừa liếc nhìn cô Marple lần nữa. ý cô là thế
nào ?
- Tôi thấy đó là một tình tiết không thể bỏ qua.
Hai người về tới khách sạn Lợn lòi vàng. Đã mười hau guiờ rưỡi
trưa, bà Sandbourne đề nghị uống chút gì khai vị trước khi ăn.
- Ngày mai, mười một giờ, sẽ làm lễ tang tại nhà thờ. Và ngày kia, chúng ta
tiếp tục lên đường. Chương trình sẽ có chút thay đổi, vì ta đã mất ba ngày.
Một số người ngõ ý muốn trở về London bằng xe lửa. Tôi rất thông cảm và
xin để ai nấy tùy ý. Chuyện vừa rồi thật đáng tiếc, nhưng tôi vẫn tin đó chỉ
là tai nạn, những việc như thế đã từng xảy ra. Nhưng phải nhận rằng, trong
trường hợp này, tai nạn thật bất ngờ, vì đang lúc trời đẹp, không mưa to gió
lớn gì. Tất nhiên, có thể là một người nào đó chỉ vô tình đẩy tảng dá mà
không ngờ nó có thể gây nguy hiểm cho người bên dưới. Cho nên ta phải
tiếp tục điều tra. Nếu tìm ra người đó, mọi việc sẽ sáng tỏ, chứ không lẽ cô
Temple lại có kẻ nào thù đến mức giết hại. Mọi việc cứ để chính quyền địa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.