NỮ THẦN BÁO OÁN - Trang 92

phương lo, và tôi đề nghị mọi người không bàn tán nữa. Tôi chắc ai cũng sẽ
dự lễ cầu hồn ngày mai, sau đó ta tiếp tục cuộc hành trình rồi quên đi
chuyện đau buồn này.
Sau đó, mọi người vào bữa ăn, không ai nói gì nữa về chuyện hôm
trước. Ấy là không nói công khai. Ăn xong ai nấy ngồi từng nhóm nhỏ, bàn
chuyện những ngày sắp tới. Giáo sư Wanstead hỏi cô Marple :
- Cô có định tiếp tục cuộc hành trình nữa không ?
- Không. Sau chuyện vừa rồi, tôi muốn ở lại đây ít lâu.
- Ở khách sạn, hay ở Lâu Đài Cổ ?
- Không biết họ có mời tôi quay về không, tôi không thể ép. vả lại, ở khách
sạn có lẽ tốt hơn.
- Cô không vội trở về Sainte – Marie – Mead ?
- Chưa. Tôi đã hoàn thành một việc ở đây, còn một việc nữa phải làm nốt.
Giáo sư nhìn cô Marple, như tò mò muốn hỏi. Cô nói tiếp :
- Nếu ông đi tiếp, tôi sẽ nói tôi đã làm gì, và sẽ đề nghị ông điều tra một
việc nhỏ, có thể có ích. Một lý do nữa để tôi muốn ở lại, tôi sẽ nói sau.
Trước đó tôi còn phải tìm hiểumột số việc tại chỗ. Nhưng vì chưa chắc đã
có kết quả gì, nên tôi chưa muốn nói vội .
- Phần tôi, tôi muốn trở về London, nhưng nếu ở lại mà giúp được cô thì …
- Không cần. Ông cũng có một số việc phải làm. Tuy nhiên, trước khi ông
đi, có một, hai việc cần, có thể đem lại kết quả.
- Vậy cô đã sẵn có ý định gì.
- Tôi nhớ nhất những điều ông kể …
- Và cô đã có linh tính thấy ngay cái ác ở đâu …
- Ông thấy đấy, rất khó xác định cái gì là bất bình thường trong một bối
cảnh nhất định.
- Nhưng cô đã cảm thấy có cái gì không bình thường . – Và cô tin rằng cái
chết của cô Temple không phải do tai nạn, trái với điều và Sandbourne
nghĩ.
- Ồ không ! Không phải tai nạn. À mà tôi đã nói với ông chưa, rằng cô
Temple đã kể với tôi là không đi du lịch , mà đi hành hương.
- Hay nhỉ. Cô ấy có nói là hành hương vì cái gì không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.