NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 104

thư, Triện thư, Lệ thư, vân vân. Theo tôi chữ của bác sĩ cũng có thể hình
thành một loại nữa gọi là “Sĩ thư”.

“Tôi đọc cái này làm gì?” Tôi hỏi.

“Cầm nó đi nộp tiền.”

Thấy tôi ngẩn ra nhìn, cô ta bực mình kêu lên: “Đi đi!”

Lại phải xếp một hàng dài nữa mới nộp được tiền, không biết trị cái gì

mà hợn một trăm tệ. Cuống cuồng chạy về khoa sản thì Lâm ma nữ lại sốt
ruột kêu lên: “Lề mà lề mề, người không biết quý trọng thời gian, nghèo
cho đáng đời!”

Tôi vốn đã không vui, chạy đi chạy lại còn bị chửi, tôi nhịn, chỉ mong

thời gian trôi qua nhanh một chút để người đàn bà đáng chết này vào làm
xong phẫu thuật đi, yên lành cho qua mấy ngày rồi bị cô ta đá khỏi công ty.
Như thế cũng tốt, từ giờ sẽ không dính dáng gì đến nhau nữa. Cô ta cũng
không phải nhìn thấy con người đã lên giường với cô ta, gợi lên chuyện đau
lòng nữa, tôi cũng không phải nhìn thấy bộ dáng đáng ghét nhìn người bằng
nửa con mắt của cô ta nữa.

Cô ta tiến lại chỗ quầy y tá, đặt sổ của mình lên trên cùng đống sổ, cô gái

ở bên cạnh nói: “Ai đến trước xếp trước, xin hãy để sổ ở dưới cùng.”

Lâm ma nữ từ từ ngẩng lên, tuy đeo kính râm, không nhìn thấy mắt cô ta

nhưng tôi có thể cảm thấy sát khí nồng nặc: “Tại sao tôi phải xếp hàng?”

Cô gái kia không muốn gây chuyện thị phi, môi khẽ động rồi ngoan

ngoãn ngồi xuống. Lâm ma nữ ngồi phịch xuống cạnh tôi: “Xếp hàng với
loại hạ đẳng như mấy người lãng phí sinh mệnh của tôi! Cái bệnh viện ghẻ!
Thế mà cũng nhiều người thế này, đến điều hòa cũng không có nữa!”

Xem ra trong mắt cô ta không chỉ có tôi là người hạ đẳng…

Cô ta vào chưa đến năm phút đã ra rồi, vẫn cái bộ dạng đó. Tôi thấy lạ,

làm xong phẫu thuật mà mặt không hề biến sắc như không có chuyện gì thế
sao? Cô ta tiến lại chỗ tôi: “Đi thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.