NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 185

hết cô ta gục xuống, tôi vội đỡ lấy. Thì ra cô ta muốn tôi đưa về nhà cô ta,
vậy mà tôi còn tưởng cô ta muốn về nhà tôi chứ.

Tôi đỡ cô ta lên taxi, tôi vốn không muốn nhiều chuyện, nhưng cô ta thế

này có thể về nhà được không? Tôi theo vào taxi, phía sau có người gọi:
“Ân Nhiên!”

Vừa hay Sa Chức ra khỏi phòng bao tìm tôi, vẫn theo tôi suốt. Sa Chức

lạnh lùng nói: “Không ngờ anh lại ăn khách tới vậy, lẽ nào cô ta cho anh
nhiều tiền hơn tôi?”

Nghe thế người tôi lạnh toát, tôi không đáp, bảo lái xe đi đi.

Lâm Tịch dựa vào cửa xe, mấy cái khuy phía trên cố tình không cài, để

lộ ra rãnh ngực quyến rũ. Dục vọng của tôi bỗng nhiên bị kích thích, tôi
cảm thấy mình thật vô sỉ, lúc này thật sự muốn say sưa chìm đắm cùng cô ta
như lần trước.

Tôi từng đến nhà cô ta nên quen đường, dìu đến trước cửa mới thấy sầu:

quẹt thẻ còn cần mật mã nữa.

Tôi gọi Lâm Tịch mấy tiếng, cô ta chẳng phản ứng gì, nghĩ bình thường

cô ta nghênh ngang như thế, tục ngữ nói nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với
chính mình, tôi đang tàn nhẫn với bản thân sao? Tôi đưa cô ta về nhà làm
gì? Tôi vứt cô ta trước cửa rồi đi, vào thang máy thì lại thấy không nỡ một
đêm làm vợ chồng, cô ta còn từng mang cốt nhục của tôi...

Nhưng tôi vẫn quay lại, mua một chai nước áp lên mặt cô ta cho tỉnh,

dường như chẳng có tác dụng gì, vẫn say bí tỉ. Lẽ nào... lại phải thuê
phòng? Thuê một phòng trong khách sạn để cô ta ở đó là được.

Khi tôi dìu cô ta lên thì cửa mở, Vương tổng?

“Cậu đang làm gì vậy?” Vương tổng quát lên.

“Vương... Vương tổng, tôi... tình cờ... gặp ở quán rượu... Lâm ma... à

không, Lâm tổng giám lúc đó.. .say quá, tôi, tôi…” Trong lòng có ý nghĩ
đen tối, tôi nói cũng không tự nhiên nữa. Nếu chuyện cùng Lâm ma nữ mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.