NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 187

“Cánh cổng thiên đường” từng có trai bao đã có cuộc làm ăn thân xác

với Sa Chức, tên trai bao này khó khăn lắm mới câu được con cá béo,
không muốn buông tay, tự cho mình thông minh tìm người chụp lén ảnh
phòng the của mình với Sa Chức.

Sau khi bị Sa Chức đá, hắn ta dùng những tấm ảnh kia uy hiếp Sa Chức,

nói nếu không cho cậu ta năm mươi vạn phí chia tay thì số ảnh này sẽ được
gửi đến cho bố mẹ cô. Kết quả là hắn ta thê thảm, bị chặt mất ba ngón tay.

Xem ra, Sa Chức và tôi cũng không cùng thuộc một hế giới, vẫn nên ít

dính dáng thì hơn. Sa Chức một lòng muốn tôi theo cô ấy chẳng qua là vì
vừa mắt với dáng vẻ của tôi. Giống như những người đàn ông giàu có nhắm
những cô phục vụ trong quán ăn vậy. Cô ấy muốn tôi cùng vui chơi một
thời gian rồi đá đi, tôi được tiền, cô ấy thì được niềm vui...

Giao dịch như thế tôi cũng từng động lòng. Cô gái xinh đẹp lại nhiều tiền

như vậy, chơi cùng cô ta một thời gian là được mấy chục vạn, khỏi cần phấn
đấu rất nhiều năm, có ai không động lòng chứ?

Nhưng nói thực, những người có tiền đều thông minh hơn người nghèo

nhiều. Tiền của họ dễ lấy thế sao? Sa Chức không phải loại người hiền lành,
đó cũng là một trong những nguyên nhân tôi không nhận lời cô ấy.

Nhưng cô ấy lại rất kiên trì, kiểu không có được tôi là không chịu thôi

khiến tôi cảm thấy bị sỉ nhục. Nếu lần đó ngồi cùng cô ta trong phòng bao,
là tính hư vinh khiến tôi vui vẻ thì giờ cảm giác nhục nhã khiến tôi thấy
mình thật đáng thương.

“Anh đoán xem tôi là người dân tộc nào?... Anh Ân đẹp trai, đang nghĩ

gì thế?”

Cô ấy ngồi sát lại, ngón trỏ nâng cằm tôi lên, điều này khiến tôi giận dữ,

cứ như bọn công tử thời xưa trêu ghẹo các cô gái nhà lành vậy.

“Sa Chức, tôi không biết tại sao chúng ta vẫn ngồi uống rượu với

nhau…” Tôi chán nản nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.