NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 195

Tôi hòa vào đám người tránh ánh mắt đáng thương của cô ta. Mấy phút

sau không thấy cô ta nữa tôi quay lại một góc trên quầy bar uống tiếp. Từ
trong đám người một mỹ nhân tiến lại chỗ tôi, mái tóc dài bay phấp phới,
lần thứ ba, lần thứ ba nhìn thấy cô ta rồi, cô ta đúng là mỹ nhân đẳng cấp.

Cô ta ngồi cạnh tôi, liếc nhìn tôi hỏi: “Sao lần này không chạy?”

Người phụ nữ tôi từng định cướp, lúc đó tôi đúng là ngu ngốc, “Trước

đây sợ cô báo cảnh sát bắt tôi,giờ tôi hiểu ra, cô làm gì có chứng cứ? Chỉ
dựa vào lời nói của cô cảnh sát có tin không? Cô báo đi, tôi không chạy
nữa, ngồi ở đây đợi!”

Cô ta cười khanh khách: “Anh không ngốc sao? Từ vẻ mặt của tôi anh

nên biết tôi tìm anh không phải để báo cảnh sát chứ?”

Tôi nhìn cô ta, không hiểu cô ta đang nghĩ gì, chẳng nhìn ra được điều gì

hết, nhưng lại thấy dung nhan tuyệt vời, đôi mắt long lanh phát sáng. Tôi
nuốt nước bọt, vẻ mặt thiếu tự nhiên khiến cô ta bật cười: “Tôi rất xinh,
đúng không?...”

Đương nhiên là vậy, nhưng cô như thế quá thiếu khiêm tốn rồi không

phải sao? “Cô xinh đẹp thì liên quan gì đến tôi?!”

Tôi gắt, trong lòng vốn bực tức, nghe lời nói thiếu khiêm tốn đó lại càng

khó chịu, cứ như cô ta tự tin với sắc đẹp của mình sẽ hấp dẫn được mọi đàn
ông trên thế giới này vậy.

“Anh có động lòng không?” Cô ấy khẽ hất tóc, nói.

“Không.”

“ừm.. .tại sao? Tôi đẹp thế này cơ mà.”

“Tôi sờ túi, chỉ có mười lăm tệ, mời cô uống cốc nước lọc cũng không

đủ, lòng chết rồi thì động cái nổi gì?” Tôi lại muốn biết cô ta tìm tôi để làm
gì, tối đó tôi trả túi hình như cô ta đi rút tiền thật. Có lẽ có việc gì đấy, nếu
không thì sao lại tìm mà không phải để bắt tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.