NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 197

“Cô Chi Lan, cô không chỉ đơn giản là muốn chia tay với người yêu

chứ? Tôi đoán xem, nhất định là cô đã có người yêu mới, mà người yêu cũ
của cô lại biết người này. Để mọi người không trở mặt đánh nhau, cô tìm
người khác giả làm người yêu mới, đúng không?” Tôi phân tích.

Chi Lan ngạc nhiên: “Anh làm bảo vệ thì đúng là lãng phí nhân tài! Đáng

tiếc sau khi giúp tôi, chúng ta không thể liên lạc nữa, nếu không thì tôi thật
muốn giới thiệu anh đến một công ty, như thế anh mới thể hiện được tài
năng.”

“Cảm ơn ý tốt của cô Chi Lan, tôi muốn biết, người yêu cũ của cô không

phải xã hội đen đấy chứ? Tôi đóng giả người cướp mất người yêu của anh
ta, liệu anh ta có giết tôi không? Nếu thế thì chiêu giá họa c người khác của
cô thật độc đấy, hai vạn không đủ đâu.”

Không thể tự nhiên có miếng bánh rơi từ trên trời xuống.

“Anh yên tâm, người yêu tôi căn bản không có khả năng công kích. Tôi

còn hy vọng, sau khi việc này thành công anh có thể giữ bí mật cho tôi.”
Chi Lan xán lại gần nói.

“Tại sao lại là tôi? Cô tìm bừa một người là được mà.” Chuyện này tìm

một người bạn nào đó không phải xong sao?

“Vì anh đáp ứng được điều kiện mà, đẹp trai, cao ráo, thân mật với tôi

mới khiến người yêu tôi nản lòng.” Chi Lan vừa nói vừa mở túi.

Chi Lan đặt hai vạn tệ vào tay tôi, tôi đẩy lại: “Chỉ vậy mà đáng hai vạn

sao? Tôi không tin!” Tôi thật sự, thật sự rất muốn cầm, gửi về cho bố để
ông trả cho cái tên họ hàng khốn nạn kia!

“Có đáng hay không thì mai anh đi là biết thôi. Cũng không phải chuyện

gì phạm pháp, anh cũng không nguy hiểm đến tính mạng. Anh sợ gì chứ?”

Chi Lan đặt lại tiền vào tay tôi.

Tôi suy nghĩ thật nhanh... Mình sắp không thể ở lại Hồ Bình nữa rồi,

chọc giận Sa Chức, cũng chọc giận Vương Hoa Sơn, ở đây cũng chẳng còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.