NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 198

gì lưu luyến nữa. Cầm số tiền này, mai làm xong việc cho Chi Lan lập tức
rời xa nơi đây, đó mới là thượng thượng sách!

“Được, tôi đồng ý.” Tôi cầm tiền xem xem có tiền giả không, sau khi

chắc chắn thật hết thì phân ra mấy phần cất vào mấy chỗ. “Đợi đã, tại sao
cô tin tưởng tôi như vậy? Chẳng may tôi nhận tiền rồi nhưng không đến thì
cô làm sao?”

Chi Lan không trả lời, cầm ly rượu chạm vào ly của tôi: “Có một tên

ngốc đi cướp, cướp rồi còn trả lại cho người mất, còn nói rằng mình cũng là
cướp. Anh đi cướp chỉ là nhất thời kích động, anh không phải người xấu.
Tôi rất muốn làm bạn với anh. Cho dù khi anh cướp được túi từ tên cướp
kia, không cẩn thận gặp phải tôi, tại sao không nói dối bảo anh lấy lại giúp
tôi? Nếu anh nói anh giúp tôi…”

Đoạn sau Chi Lan nói gì tôi chẳng nghe được, tất cả đều như giấc mộng,

gương mặt trắng mịn với mái tóc dài thướt tha, nụ cười quyến rũ tỏa ra
những vầng sáng như trong mơ khiến người ta đắm chìm.

Cô ấy đẹp, đẹp tựa bài thơ trữ tình, toàn thân toát lên phong thái trong

sáng tươi mới của thiếu nữ. Đôi mắt sáng trong như mặt hồ và hàng lông mi
dài, tựa như đang dò hỏi, như quan tâm như hỏi han. Tôi buộc miệng:
“Liêm hà thương thương, bạch lộ vị sương. Sờ vị y nhân, tại thủy nhất
phương.”

“Cái gì cơ?”

Không biết tôi đã nhìn cô ấy rất lâu, chìm đắm trong đôi mắt dịu dàng

đó, nhưng khi thấy cô ấy nhìn mình thì trong lòng lại hoảng loạn, không
dám nhìn thẳng vào mắt cô ấy: “Không... không có gì.”

“Liêm hà thương thương, bạch lộ vị sương. Sờ vị y nhân, tại thủy nhất

phương. Bảo vệ như anh không đơn giản. Được rồi, ba giờ chiều ngày kia
gặp trước Starbucks trên đường Thâm Lam.” Nói rồi cô ấy đứng dậy rời đi.

Tôi bỗng không muốn cô ấy đi nhanh như vậy, chỉ nhìn thêm một chút

cũng thật thoải mái...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.