NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 199

“Cô chưa uống hết rượu.” Không hiểu tôi lấy đâu ra dũng khí nói câu đó.

Chi Lan cười: “Không nỡ xa tôi à?”

Tôi gật đầu... rồi lại vội lắc đầu...

Vuốt vuốt tóc mái, động tác nho nhã đó thật khiến tôi nghẹt thở, cô ấy

ngồi lại: “Được, uống hết rồi tôi đi.”

Sa Chức bỗng xuất hiện khiến tôi bất ngờ, còn ôm một tên trai bao. Cô ta

say đứng không vững nữa rồi, tên trai bao kia ôm chặt lấy cô ta một tay tiện
thể sàm sỡ.

Sa Chức chỉ tôi nói: “Chẳng có giỏi giang gì cả, anh nói đúng không?

Tôi nhiều đàn ông thế này, mà phải...phải uống rượu giải sầu vì anh? Tôi có
ngu ngốc không?”

Chi Lan thấy vậy, không muốn gây rắc rối, đứng dậy cáo từ, lúc đi ra

không cẩn thận (không biết do không cẩn thận đá phải chân Sa Chức, hay
Sa Chức cố tình ngáng chân) vấp vào chân Sa Chức, người loạng choạng,
tôi nhanh tay túm được tay cô ấy. Sau khi đứng vững, Chi Lan rất nho nhã,
rất lịch sự quay lại cúi đầu xin lỗi Sa Chức: “Xin lỗi...” rồi quay sang tôi,
“Cảm ơn anh.” Một người phụ nữ từ bên cạnh đẩy tôi một cái: “Không
nhận điện của tôi?!”

Loại phụ nữ chẳng có phép lịch sự này ngoài Lâm Tịch ra thì còn là ai

được nữa? Tôi chẳng có chút thiện cảm nào với cô ta: “Tôi không nhận thì
sao nào?”

“Cô ta là ai?” Sa Chức nhìn Lâm Tịch tò mò, thật sự tôi rất muốn thấy Sa

Chức và Lâm Tịch đại chiến một trận, nhưng tôi lại không có được sức hấp
dẫn ấy..

Tôi thường xuyên được lĩnh giáo sự ngông cuồng tự cao tự đại của Lâm

Tịch, tôi tưởng cô ta chỉ như vậy với những người hạ đẳng như tôi, không
ngờ với hạng người không biết trời cao đất dày như Sa Chức kia cũng vậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.