NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 208

Chi Lan cười khảy: “Xin lỗi, tôi thật sự đã yêu anh ấy!”

Cô gái kia giận dữ: “Hắn ta thì có gì tốt? Không phải chỉ được cái mẽ

ngoài sao? Anh ta mặc đồ Armani sao? Hắn ta lái BMW? Ở biệt thự?”

Chi Lan lắc đầu: “Chỉ là tôi yêu anh ấy!”

“Tại sao?”

“Cái gì mà tại sao? Giờ tôi thích đàn ông, còn cần phải giải thích gì

sao?”

“Ý cô là gì? Trước đây khi theo đuổi tôi, cô nói cô không thích đàn ông!

Còn nói đàn ông trên đời toàn một lũ khốn nạn!”

Tôi kinh ngạc, thế giới này thay đổi quá nhanh hay là tốc độ thích ứng

của tôi quá chậm?

Cô gái kia càng chửi càng lớn tiếng, cuối cùng hét lên: “Cô tưởng hắn ta

tốt đẹp sao? Hắn ta toàn nhìn tôi thôi! Sớm muộn gì hắn cũng đá cô!”

Giọng cô ta rất lớn, nhiều người quay sang nhìn, tôi tê dại. Cuối cùng cô

gái kia hằm hằm bỏ đi, tôi vẫn há hốc mồm kinh ngạc. Chi Lan đẩy tôi, nói:
“Đừng hỏi, cũng đừng nói gì hết! Anh không cần thiết phải lên tiếng. Tạm
biệt!” Cô ấy đứng dậy đến cửa thì đứng lại, nhìn tạm biệt tôi với ánh mắt
bất lực. Tôi biết đây là cái nhìn trước khi vĩnh biệt giữa tôi và cô ấy. Sau
này không thể gặp lại cô gái với mái tóc dài này nữa, trong lòng bỗng thấy
hụt hẫng.

Tìm một người xa lạ giả làm bạn trai, trả hai vạn tệ, lý do là sợ người

khác biết mình là người đồng tính. Xem ra thật nực cười và khó tin, nhưng
thật sự là tôi đã có hai vạn... Có phải cạm bẫy không? Vừa mơ hồ vừa khó
tin, nghĩ đến đây tôi lao ra khỏi quán cà phê về “Cánh cổng thiên đường”,
để lại giấy nghỉ việc rồi thu dọn! Dù sao đã có hai vạn tệ, công việc mới
cũng đã có, một nghìn tệ lương tháng này và ba trăm tiền cọc không cần
cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.