NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 238

“Anh biết tên tôi?” Hà Khả, chính là thư ký của Lâm Tịch. Bộ trang phục

công sở bó sát người làm nổi bật dáng người thon thả tôn lên từng đường
cong hoàn hào.

“Lần trước chúng ta từng gặp mà, cô quên rồi à? Lần đó bảng tên của cô

đeo trước ngực cao cao, vừa nhìn là...” Tôi không thể nói hết được.

Cô ấy hơi bực mình: “Cái gì chứ... Lâm tổng giám bảo anh lên gặp.”

Tôi còn muốn đối chiếu xong giấy tờ muốn tìm ra dấu vết sai phạm của

bọn Hoàng Kiến Nhân, liền hỏi: “Cô ấy tìm tôi sao không gọi điện thoại?”

“Điện thoại của anh có gọi được không?” Hà Khả hỏi.

Tôi lấy di động ra, hết pin rồi...

Hà Khả có thân hình tuyệt thật, tôi cứ lén nhìn cô ấy suốt, từ tầng hầm

lên tầng một, rồi lên thang máy. Còn nhớ tối hôm ra ngoài cùng Mạc Hoài
Nhân, cái con đàn bà kia khuấy dục vọng trong người tôi lên rồi... Tôi
không thể nào ôm cô ta người toàn bãi nôn để làm chứ? Nếu làm một trận
phong vân với thư ký đây thì thật tốt biết bao. Nhìn cô ấy kìa, cái váy ngắn
thế kia, bất cứ lúc nào cũng có thể ..nhấc váy lên một cái là...

“Hừ... xem ra, những gì người ta nói là thật.” Hà Khả hừ mũi, nhìn tôi

khinh bỉ.

“Người ta nói gì?” Tôi nhận ra sự thất lễ của mình, ho khan.

“Họ nói anh nhìn trộm đồng nghiệp nữ thay quần áo, còn lấy trộm nội y.”

Tôi nhớ là khi tôi còn ở đó cô ấy chưa đến mà.

“Cô mới đến sao lại biết?” Có lẽ, văn phòng có một tuyệt đại dâm ma,

công việc trong văn phòng lại khô khan, không có lời đồn thì cũng phải
nguấy lên, họ hiểu nhầm tôi là tuyệt đại dâm ma, còn truyền cho đời sau, tôi
vừa trở về là chuyện này lại thành chủ đề bàn tán rồi.

Mấy lần trước lên vãn phòng tôi đã quen với những ánh mắt dị nghị của

đồng nghiệp, nhưng khi Hà Khả nhìn như vậy tôi vẫn vô cùng mất tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.