NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 243

hạ đẳng như anh chẳng cần quan tâm danh tiếng, nhưng với tôi thì vô cùng
quan trọng...”

Cái giọng quái gở của cô ta thực sự khiến tôi không chịu nổi: “Lâm Tịch!

Lão yêu bà cô câm mồm vào cho tôi!”

“Tôi cảnh cáo anh, đừng có chửi tôi lần nữa! Từ nhỏ tới giờ chưa có ai

dám chửi tôi, đánh tôi đâu! Anh nhịn tôi rất lâu rồi, thì tôi cũng nhịn anh rất
rất lâu rồi! Nếu tôi và anh mà tính sổ thì có lẽ anh sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu!”

“Lão yêu bà, cô chết đi cho tôi! Loại phụ nữ lòng dạ độc ác như cô rồi sẽ

có ngày gặp báo ứng!” Tôi không thể kiềm chế bản thân được nữa.

“Tôi gặp báo ứng? Được, anh rượu mời không uống lại muốn uống rượu

phạt hả?!” Cô ta ngắt máy.

Tôi nhắm mắt lại: “A Tín, cho tôi điếu thuốc!

“Ồ.” A Tín đưa thuốc cho tôi.

Rít mấy hơi, nhìn di động thấy tám giờ tối, tôi nhận ra có gì không đúng:

“A Tín, sao tôi lại ở đây?”

“Anh ngất công ty gọi cấp cứu, trưởng ban Hoàng Kiến Nhân gọi cho

em. Em chạy tới thì thấy trước văn phòng Lâm tổng giám có rất nhiều
người, em còn tưởng anh chết rồi... Em cuống lên, chạy vào trong cõng anh
xuống dưới nhà, vừa hay xe cấp cứu tới... Anh Ân Nhiên, những người đó
nhìn thấy anh ngất mà chẳng dìu anh.”

Trong lòng tôi dấy lên niềm cảm kích, dù gì trên đời này vẫn còn người

tốt. “A Tín, đừng mong những người khác cũng như chúng ta, vì không
phải tất cả những người trên thế giới này đều là người. Tôi ngất là Hoàng
Kiến Nhân gọi cho cậu? Không ổn. A Tín, mau về kho xem sao, nhanh
lên!” Hoàng Kiến Nhân gọi cho A Tín, nếu hắn không vào văn phòng họp
thì không cùng tầng với văn phòng giám đốc, nhất định làm Mạc Hoài Nhân
báo cho Hoàng Kiến Nhân dụ A Tín đi! Trước đây chúng muốn ép tôi chết,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.