NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 247

“Lão đại, em cũng không biết, vừa rồi em hỏi tại sao không lấy hàng cũ

thì công nhân họ nói trưởng ban Hoàng sắp xếp như thế. Hơn nữa đã có bốn
công nhân khuân vác mà hôm nay Hoàng Kiến Nhân lại gọi thêm bốn
người nữa, nhưng bốn người kia đi trước rồi!”

Có vấn đề! Tôi nghĩ một chút, hàng trong kho đều có đủ có nghĩa là

không bị trộm. Nhưng Hoàng Kiến Nhân lại đổi ngược thứ tự, lại còn gọi
nhóm người khác chuyển hàng, có phải hắn đã đổi hàng rác rưởi với hàng
của công ty không? Hơn nữa hàng giả lại được xuất cho khách hàng rồi? Có
rất nhiều xưởng sản xuất máy thông tin liên lạc, các thiết bị nhìn có vẻ
không khác nhau là mấy nhưng có thể là một trời một vực.

Chất lượng của Ức Vạn là không thể bắt bẻ được, đó cũng là lý do tại sao

sản phẩm của Ức Vạn bán nhiều hơn hẳn các công ty khác mà cung vẫn
không đủ cầu. Lấy một ví dụ, mỗi bộ điện thoại có dây tiết kiệm tiền của
công ty tôi giá bình quân là ba trăm tệ, nếu Hoàng Kiến Nhân đổi bằng sản
phẩm của xưởng khác, điện thoại cùng loại của công ty khác cũng chỉ
khoảng một trăm rưỡi tệ...

Như thế thì lời to rồi!

“A Tín, số hàng mà mấy công nhân khác chuyển hôm nay được chuyển

tới đâu?”

“Ra ngoài tỉnh...”

Thôi, nếu muốn dỡ ra kiểm tra thì tôi bắt buộc phải ra ngoài tỉnh, nhưng

giờ tôi và Lâm ma nữ đối đầu đến thế này tôi đi được sao? Người phụ nữ
đó, rõ ràng là sẽ không dễ dàng tha cho tôi. Hoàng Kiến Nhân! Nhất định là
hắn đã giở trò! Chắc chắn có liên quan đến Mạc Hoài Nhân, tôi biết chắc
chắn, nhưng không thể làm được gì! Được rồi, tôi sẽ từ từ canh chừng, tôi
không tin chúng có thể làm gọn gàng như thế! Tôi nhất định sẽ khiến chúng
phải trả giá!

Cửa phòng bệnh mở ra, một người tôi không muốn gặp nhất bước vào -

Lâm Tịch. Cô ta vẫn cái dáng vẻ lạnh băng băng đó, phía sau còn có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.