NỮ THƯỢNG CẤP HUNG TỢN CỦA TÔI - Trang 462

cũng rất ít khi nhìn thấy cô ta cười. Chỉ cần nhìn gương mặt với nụ cười
khiến trăm hoa đua nở kia một lần cũng có thể kéo dài tuổi thọ.

Xem ra tâm trạng hôm nay của cô ta rất tốt, người phụ nữ đầy trí tuệ này

trong bụng đầy âm mưu, đương nhiên hai chữ âm mưu này là với bọn Mạc
Hoài Nhân, còn với tôi cô ta vẫn có thể coi là người tốt, không thể hình
dung bằng hai chữ “âm mưu”.

“Vương Hoa Sơn có nghi ngờ tôi không?” Lâm ma nữ ngẩng lên nhìn

tôi.

“Không.”

“Ông ta nghĩ Tào Sắt giúp đúng không? Tôi nghĩ ông ta sẽ bị Tào Sắt xử

thôi. Cũng được, tôi có thể làm ngư ông đắc lợi.”

Tôi rất ngạc nhiên về sự thông minh của người phụ nữ này, cứ như cô ta

nghe chúng tôi nói chuyện vậy.

“Ân Nhiên, anh có thể tiếp tục ở lại Ức Vạn, nhưng anh cứ nghỉ vài ngày

đi, cứ làm như đang điều tra anh để cho người khác nhìn. Việc này cảnh sát
còn chưa xử lý xong, sau khi xong xuôi thì anh quay lại. À... anh có ngại
cùng ăn cơm chúc mừng thành công của tôi, cũng là chúc mừng anh kiếm
được năm mươi vạn không?”

Lâm ma nữ mời tôi ăn cơm? Coi tôi là người thượng đẳng rồi à?

“Cái này... tôi thấy không cần đâu.”

“Sao? Sợ tôi ăn mất anh à? Lẽ nào anh không muốn tiếp cận nữ ma đầu

cấp trên sau này có thể cho anh một bước lên trời là tôi sao?” Lần trước tôi
không cẩn thận buột miệng nói Lâm ma nữ, dường như cô ta không thấy
phản cảm mà lại còn rất thích ấy chứ.

‘‘Đương nhiên là tôi muốn chứ.” Trong văn phòng có một quy luật rất

mâu thuẫn, vua nào triều thần ấy, vì thế gần hay xa quá với cấp trên cũng
không được. Tiếp cận quá gần sợ rằng sẽ đứng nhầm chỗ, một khi cây lớn
bị đốn ngã thì đại nạn sẽ đổ lên đầu. Xa quá thì không bao giờ có lợi ích gì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.