NỮ TƯỚNG THỜI TRƯNG VƯƠNG - Trang 16

mọi người đều thấy vui.Chàng là một trong số những người bị giặc bắt đi
mò ngọc trai, đi đánh cá mực và mò san hô cho chúng. Họ đang làm ở đảo
Ngọc, và tám người lừa khi biển động và gió mùa từ Đông Bắc thổi về đã
rủ nhau trốn trong đêm qua.

Lê Chân bảo mọi người xung quanh :

- Hãy đưa người của biển về làng của chúng ta. Anh ấy sẽ ở lại và là người
của làng !

Làng mới chưa có tên. Từ ngày làng đặt chiếc cột đầu tiên trên nền cát cho
tới hôm nhận được người của biển đưa vào vừa tròn ba tháng. Tối hôm đó,
làng họp nhận người mới và đặt tên làng.Họ đặt tên làng là An Biên, vì An
Biên là tên làng cũ của họ và cũng là của chủ làng bây giờ : Lê Chân.

Làng mới ven biển chỉ là sáu túp lều nhỏ, cột lều mái lều là những thân cây,
cành cây còn nguyên vỏ hoặc đẽo sơ sài. Làng nằm dựa rừng, núp vào rừng
và đá lớn, và cát trải trắng làng, gió mặn thổi suốt ngày đêm qua làng, sóng
biển ì ầm không bao giờ dứt tiếng hát với làng, nói chuyện với làng, ru làng
ngủ và đánh thức làng dậy, gọi làng ra với biển.

Biết bao nhiêu công việc của một làng mới, và việc quan trọng nhất là làm
ra lương ăn. Nơi đây chỉ có cát và sóng biển, có đá và cây rừng. Núi đá phủ
cây từng mảng chạy ra biển như muốn chặn đứng biển lại. Biển tung sóng
mạnh vào đá, thách thức.

Người con trai được Lê Chân cứu tên là Vạn. Vạn thuộc các mùa cá biển,
các loài cá biển, thuộc các gỗ rừng, cây rừng ở quê cũ Đông Triều núi cao,
rừng già. Lê Chân giao cho Vạn hướng dẫn mọi người đóng thuyền đóng
mảng ra lộïng ra khơi, may buồm và dệt lưới. Lê Chân nói với mọi người :
" Biển cả sẽ nuôi chúng ta như mẹ hiền nuôi các con mình ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.