NỮ TƯỚNG THỜI TRƯNG VƯƠNG - Trang 17

Mười tám người dân làng mới toàn người trẻ tuổi nói với Lê Chân :

- Làng ta ít người quá ! Ít người thì không làm gì nổi. Làng ta không có
người già. Không có người già là không có người dạy dỗ nên khôn.

Lê Chân nói :

- Các người nói đúng. Chúng ta hãy về quê cũ rủ về đây họ hàng và những
người khổ cực. Chúng ta hãy tìm đón những người của biển đưa đến và tiếp
đón tất cả những trốn tránh, lang thang.

Ngày tháng qua, những túp lều mới mọc lên. Ban đêm có tiếng chó sủa,
sớm mai có tiếng gà gáy. Buổi chiều, trẻ con ríu rít đi đón lưới. Quanh làng
trồng khoai, trên núi trồng lúa. Tết năm ấy, Lê Chân nói với mọi người : "
Chúng ta ăn ba cái tết ở đây rồi. Làng ta đã ba tuổi. Năm đầu, tết không có
bánh tét và thịt lợn. Bây giờ chúng ta có cả ". Mọi người đều vui và một cụ
già nhất làng nói : " Nàng chủ đã dựng lên làng này từ năm nàng 19 tuổi.
Nàng là người vất vả nhất trong chúng ta, người lo nghĩ nhất làng, người
con gái tài giỏi của rừng và biển. Sớm mai làng hãy ra khơi đánh mẻ cá đầu
năm mừng tuổi chủ làng và lấy may cho cả làng ".

Mười chín chiếc buồm in hình đen thẫm trên nền trời xanh. Chân trời đông
hửng dần màu đỏ lửa và da cam. Mặt biển chuyển dần từ đen sang xanh
lam như màu da trời. Trời biển một màu xanh thẳm. Đoàn thuyền cưỡi sóng
ra khơi.

*
* *

Cụ già nhất làng đã nói đúng. Lê Chân là người vất vả và lo nghĩ nhất làng,
nhưng Lê Chân còn là người kiên nghị nhất. Khi 18 người trai gái theo
nàng tới đây, họ chỉ thấy cát trắng và sóng biển. Cát và sóng biển thờ ơ với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.