NỬA KIẾP HỒNG TRẦN, MỘT KHÚC DU CA - Trang 29

“Nam Cung, đừng trách đại ca không nhắc nhở đệ, phong thái ấy không

phải đàn ông nào cũng có thể thưởng thức nổi đâu.” Khi giọng nói cất lên,
một bóng người bỗng nhẹ nhàng xuất hiện, bay vào trong ngôi đình bên
cạnh. Một tay y cầm bình rượu Trúc Diệp Thanh thơm ngào ngạt, tay kia thì
bưng chén rượu, uống vẻ thích chí.

“Đại ca?” Nam Cung Lăng cười, nói: “Đệ đang lấy làm lạ là sao mỹ

nhân như thế mà lại không lọt được vào mắt huynh? Thì ra là huynh sợ
không hưởng thụ nổi phong thái của người ta.”

Tần Phong đặt mạnh chén rượu xuống, ngửa đầu cười ha hả, tiếng cười

sang sảng hiếm thấy.

Tiếng cười của y chưa dứt thì một tiếng cười khác vang lên. Lạc Vũ

Minh cũng xách một bình rượu, lững thững bước vào trong đình, ngồi đối
diện Tần Phong.

“Đã lâu không gặp!” Lạc Vũ Minh khẽ thở dài một tiếng rồi hỏi:

“Huynh còn hận ta sao?”

Tần Phong ngẩng đầu nhìn hắn, nụ cười hơi gượng gạo.

“Lúc ấy ta…”

Tần Phong ngắt lời hắn: “Ta không muốn nhắc lại những chuyện quá

khứ nữa!”

Lạc Vũ Minh nghiêng bình rượu trên tay châm đầy chén rượu đặt trên

bàn, nói: “Tần Phong, mấy năm nay ta và Tình Nhi đều cảm thấy rất áy náy.
Sở dĩ bọn ta rời khỏi Trung Nguyên là vì không biết phải đối mặt với huynh
như thế nào. Bây giờ huynh sắp thành thân với Long Thanh Nhi rồi, ta nghĩ
huynh cũng đã buông được chuyện quá khứ cho nên bọn ta mới về gặp
huynh, cầu xin huynh tha thứ. Nếu huynh còn nghĩ đến chút tình xưa nghĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.