NUA MAT TROI VANG - Trang 158

“Cũng giống như mọi hôm.” Okeoma bật cười. “Quyển sách của anh đã

tiến triển đến đâu rồi?”

“Tôi vẫn tiếp tục cày nó.”

“Nó nói về một chính trị gia lưu vong phải không?”

“Không hẳn thế.”

“Nhưng nó là tiểu thuyết phải không?”

Richard nhấp một ngụm bia và tự hỏi không biết Okeoma sẽ nghĩ gì

nếu anh ta biết sự thật — ngay cả chính Richard cũng không biết đó có phải
là tiểu thuyết hay không bởi vì những trang chàng viết không có vẻ gì mạch
lạc trọn vẹn cả.

“Tôi rất thích nghệ thuật chạm khắc của Igbo-Ukwu, và tôi muốn dùng

nghệ thuật này làm tâm điểm của quyển sách”, chàng nói.

“Tại sao?”

“Tôi hoàn toàn bị những đồ vật bằng đồng quyến rũ kể từ khi tôi bắt

đầu đọc về chúng. Những chi tiết đẹp mê hồn. Khó mà tin được ở thời đại ấy
người ta có thể làm tinh vi đến độ hoàn hảo nghệthuật đúc khuôn bằng sáp
đã thất truyền kể từ thời chiếm đóng của Viking

51

như vậy. Những tượng

đồng được chế tạo rất tinh xảo, thật kỳ diệu.”

“Anh có vẻ ngạc nhiên lắm”, Okeoma nói.

“Anh nói gì cơ?”

“Anh có vẻ ngạc nhiên, như thể anh không tưởng tượng được hạng

ngườinày có thể làm được những chuyện như thế.”

Richard nhìn Okeoma đăm đăm, với một vẻ khinh bỉ mới và yên lặng

trong cách Okeoma nhìn lại, chân mày hơi cau trước khi anh ta nói. “Đủ rồi,
Odenigbo, Giáo sư! Tôi có một bài thơ muốn trình bày với quý vị.”

Richard tự mút lưỡi của mình. Cái vị cay, rát bỏng của ớt bây giờ

không thể chịu nổi, chàng nhấp nhổm chờ Okeoma đọc xong bài thơ hết sức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.