NUA MAT TROI VANG - Trang 213

Miền Bắc có vẻ chán chường; người ta lo sợ bị nhóm người miền Nam

có học thức cao khống chế và vẫn hằng mong muốn có một quốc gia biệt lập
từ những người ngoại đạo ở miền Nam. Nhưng người Anh đã phải giữ
Nigeria nguyên trạng, vì đây là cái sản phẩm danh dự của họ, cái thị trường
rộng lớn của họ, cái gai nhọn trong mắt người Pháp. Để giúp người miền
Bắc, họ sắp đặt những cuộc tuyển cử tiền độc lập và viết hiến pháp mới để
người miền Bắc được quyền kiểm soát toàn diện.

Miền Nam quá sốt sắng để được độc lập đã chấp nhận hiến pháp này.

Với sự rút lui của người Anh, sẽ có nhiều chuyển biến tốt đẹp cho tất cả mọi
người: Người Nigeria từ trước đến giờ vẫn không được hưởng mức lương
tương đương với nhân viên “da trắng”, bị từ chối tăng lương, và chưa từng
được giao chức vụ cao nhất (chỉ dành riêng cho người da trắng). Không có
gì được thay đổi, mặc kệ những lời kêu ca của nhóm người thiểu số; các
miền đã tranh chấp lẫn nhau quá dữ dội đến độ có người còn đòi biệt lập
các tòa đại sứ ngoại quốc.

Khi được độc lập năm 1960, Nigeria là tập hợp của những mảnh vụn

kết hợp với nhau bằng một cái vòng nối mỏng manh yêu ớt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.