NUA MAT TROI VANG - Trang 249

Ít hôm sau Susan gọi vào lúc gần trưa khi Kainene đã đi đến: một trong

các xưởng máy của nàng.

“Không biết em có số điện thoại nhà Kainene.” Richard nói và Susan

bật cười.

“Em nghe nói Nsukka phải tản cư, em biết anh sẽ ở với cô ấy. Anh có

khỏe không?”

“Có.”

“Anh không bị làm sao lúc tản cư chứ?” Susan hỏi. “Anh có sao

không?”

“Anh không sao.” Chàng thấy cảm động vì sự quan tâm của cô. “Tốt.

Kế hoạch của anh thế nào?”

“Anh sẽ ở đây một thời gian.”

“Không an toàn đâu, Richard. Em không ở quá một tuần. Những người

này chưa bao giờ trải qua nội chiến phải không? Gọi là cuộc nội chiến thì
cũng hơi quá lời.” Susan ngập ngừng. “Em gọi điện thoại cho Hội đồng Anh
ở Enugu, em không thể tưởng tượng được là người mình ở đó vẫn đi đánh
bóng nước và vẫn tổ chức tiệc cocktail ở khách sạn Presidentiaf! Trong khi
đang xảy ra cuộc chiến tranh đẫm máu.”

“Nó sẽ kết thúc nhanh chóng thôi.”

“Kết thúc, ha! Nigel sẽ rời nơi này trong vòng hai ngày. Chẳng có gì là

kết thúc nhanh chóng cả. Cuộc chiến tranh này sẽ kéo dài rất lâu. Xem tình
trạng của Congo đấy. Mấy người dân xứ này không có khái niệm hòa bình.
Không bao lâu nữa họ sẽ chiến đâu cho đến khi người cuối cùng ngã
xuống.”

Richard cúp máy khi Susan vẫn còn đang hăng say nói, và tự ngạc

nhiên về thái độ khiếm nhã của mình. Chàng thầm ước gì mình có thể giúp
cô ném mấy chai rượu trên quầy và xóa đi những hoang tưởng đã làm tổn
thương cuộc đời cô. Chàng hy vọng quyết định rời bỏ nơi này sẽ là một điều
tốt cho cô ấy và cô ấy sẽ tìm thấy hạnh phúc với Nigel hay với ai cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.