NUA MAT TROI VANG - Trang 28

“Lớp Hai? Bao lâu rồi?”

“Lâu lắm rồi, thưa ông. Nhưng con học cái gì cũng nhanh lắm ạ.”

“Tại sao em không đi học nữa?”

“Tại vì năm đó nhà con bị mất mùa, thưa ông.”

Ông Chủ gật gù. “Sao cha em không tìm ai đó hỏi vay tiền đóng học

phí?”

“Thưa ông?”

“Cha em đáng lẽ nên vay tiền!” Ông Chủ bỗng nổi cáu, rồi dùng tiếng

Anh, “Việc học phải được ưu tiên hàng đầu! Làm sao chúng ta có thể chống
lại sự bóc lột nếu chúng ta không có phương tiện giúp chúng ta hiểu thế nào
là bóc lột?”

“Vâng, thưa ông!” Ugwu gật đầu lia lịa. Hắn nhất định tỏ ra nhanh trí

bởi vì hắn nhìn thấy ánh sáng quắc kỳ lạ trong đôi mắt của Ông Chủ.

“Tôi sẽ ghi tên cho em theo học trường tiểu học dành cho con em của

các giáo viên”, Ông Chủ nói, vẫn còn gõ gõ bút vào tờ bản đồ.

Dì của Ugwu có cho biết trước là nếu hắn phục vụ tốt, Ông Chủ có thể

sẽ cho hắn đi học trường thương mại. Ở đó, hắn sẽ được học đánh máy và
tốc ký. Dì cũng có nói sơ qua về trường tiểu học dành cho con em các giáo
viên, nhưng chỉ nói là trường này dành cho đám con cháu của những giảng
viên dạy trong trường. Đám trẻ con đi học phải mặc đồng phục màu xanh,
tất trắng có viền đăng ten rất tinh xảo, đến nỗi người ta phải tự hỏi tại sao có
người lại có thể lãng phí thì giờ với mấy đôi tất như thế.

“Vâng, thưa ông”, hắn nói. “Cảm ơn, thưa ông.”

“Tôi nghĩ chắc em là đứa lớn tuổi nhất trong lớp, bắt đầu lớp Ba với cái

tuổi của em”, Ông Chủ nói. “Cách duy nhất để em có thể làm cho bọn trẻ
con nể phục là em phải học thật giỏi. Em hiểu không?”

“Dạ hiểu, thưa ông!”

“Ngồi xuống đây, bạn tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.