NUA MAT TROI VANG - Trang 30

hắn không còn đập loạn xạ nữa. Hắn tin chắc rằng, Ông Chủ của hắn là một
người hơi khùng khùng.

“Thường là tôi hay ăn ở câu lạc bộ giáo viên. Chắc tôi sẽ phải mang

thức ăn về nhiều hơn vì giờ có thêm em ở đây.”

“Thưa ông, con có thể nấu ăn được.”

“Em biết nấu ăn?”

Ugwu gật đầu. Hắn đã nhìn mẹ nấu bữa tối rất nhiều lần. Hắn nhóm lửa

cho mẹ, hay quạt cho lửa bùng lên khi lửa bắt đầu tàn. Hắn đã bóc vỏ và giã
sắn, khoai lang, thổi trấu trong gạo, nhặt bọ rầy trong đậu, bóc hành, giã
tiêu. Mỗi khi mẹ hắn lên cơn ho, hắn lại ước gì hắn được nấu ăn, chứ không
phải Anulika. Hắn chưa hề thổ lộ với bất cứ ai điều này, kể cả Anulika; con
bé đã bảo thẳng là hắn ló mó quanh chỗ đàn bà nấu nướng nhiều quá, và có
thể hắn sẽ không bao giờ mọc râu nếu hắn cứ làm thế.

“Thế thì em nấu thức ăn cho chính em”, Ông Chủ nói. “Viết danh sách

những cái em cần cho tôi.”

“Vâng, thưa ông.”

“Chắc là em chưa biết đường đi đến chợ đâu, phải không? Tôi sẽ nhờ

Jomo chỉ cho em.”

“Jomo, thưa ông?”

“Jomo coi sóc trang trại. Một tuần, ông ấy đến ba lần. Rất vui tính. Tôi

từng thấy ông ấy nói chuyện với cây croton

6

.” Ông Chủ ngừng một chút.

“Ngày mai ông ấy đến đấy.”

Một lát sau, Ugwu viết danh sách các thứ cần để nấu ăn và đưa cho

Ông Chủ.

Ông Chủ đăm đăm nhìn tờ danh sách một lúc. “Tôi nghĩ ở trường học,

người ta sẽ dạy em cách dùng nguyên âm nhiều hơn.”

Ugwu không thích cái vẻ buồn cười ngồ ngộ trên mặt Ông Chủ. “Mình

cần gỗ, thưa ông”, hắn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.