NÚI THẦN - Trang 776

của ông, thưa quý ngài Peeperkorn, và mặc dù trước nay chưa hề nghĩ tới
điều này nhưng nhân đây tôi vẫn xin được ủng hộ quan điểm ấy bằng tất cả
niềm tin vững chắc của chính mình. Cũng phải nói thêm rằng hiếm khi
những tặng vật tốt lành và bình dị của cuộc sống được hưởng sự trân trọng
công bằng xứng đáng với nó. Đa số con người ta quá nhu nhược và lơ đãng,
quá vô lương tâm và mù quáng để có thể đánh giá đúng giá trị của những
món quà này, có lẽ thế.”

Người đàn ông đồ sộ tỏ ra hài lòng tột đỉnh. “Ông bạn trẻ”, ông ta bảo, “-

tuyệt lắm. Xin cho phép tôi - không thêm một lời nào nữa. Xin mời ông
nâng cốc cùng tôi, chúng ta hãy vòng tay quàng vào nhau và cùng cạn chén.
Thế chưa có nghĩa là tôi muốn ngay lập tức xưng hô anh em với ông - đúng
ra tôi vừa mới định đề nghị ông điều này, nhưng đã nghĩ lại vì e rằng như thế
hơi nóng vội. Vậy thì, một ngày nào đó, sắp tới thôi - ông cứ tin lời tôi! Trừ
phi ông có nguyện vọng ngay lập tức -”

Hans Castorp tỏ ý tán thành đợi một thời gian nữa theo ý Peeperkorn.
“Tốt, ông bạn trẻ. Tốt lắm, chiến hữu. Bất lực - đúng. Đúng một cách kinh

dị. Vô lương tâm - rất đúng. Tặng vật - không đúng. Đòi hỏi mới đúng!
Những đòi hỏi thiêng liêng và đầy nữ tính của cuộc sống đối với danh dự và
nam tính của chúng ta -”

Hans Castorp chợt nhận ra là Peeperkorn đã say khướt. Nhưng tình trạng

say sưa của ông ta không có một chút gì tầm thường hay đáng hổ thẹn,
không làm mất tư cách, mà kết hợp một cách hài hòa với bản chất vương giả
trong con người ông ta tạo nên một ấn tượng áp đảo khiến tất cả mọi người
phải cúi đầu e sợ. Bản thân Bacchus

[427]

, Hans Castorp tự nhủ, khi say cũng

dựa vào những kẻ tùy tùng vui nhộn mà không đánh mất một mảy may uy
tín thần thánh của mình. Điều quyết định ở đây là ai say, một nhân cách lớn
hay một tên thợ dệt. Trong thâm tâm chàng cố tránh không để lòng kính
trọng người đồng hành vĩ đại kia bị giảm sút, mặc dù những cử chỉ văn hóa
đã thiếu chính xác và ông ta đã bắt đầu líu lưỡi.

“Người anh em”, Peeperkorn lè nhè, tấm thân đồ sộ kiêu hãnh trong cơn

say tự do đổ vật vào lưng ghế, cánh tay duỗi dài, bàn tay khép hờ thành một
nắm đấm lỏng lẻo thỉnh thoảng đập nhẹ xuống mặt bàn, “- một ngày nào đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.