NÚI THẦN - Trang 172

“Mà đừng có làm gẫy của tớ!” Nó còn dặn thêm.
Chẳng biết nó nghĩ gì mà lại nói thế? Cứ làm như Hans Castorp âm mưu

biển thủ luôn cây bút của nó, hay là sử dụng một cách cẩu thả kém giữ gìn!

Rồi chúng nó nhìn nhau hơi cười cười, và vì chẳng còn gì để nói nữa nên

chúng quay nhìn chỗ khác rồi cuối cùng xoay lưng lại với nhau bỏ đi về hai
hướng.

Tất cả chỉ có thế. Nhưng trong đời chưa bao giờ Hans Castorp cảm thấy

hạnh phúc như tiết học ấy, vì nó vẽ bằng cây bút của Přibislav Hippe, nhất là
lại có cái viễn cảnh sau đó được tận tay trao trả món đồ cho chủ, cơ hội tất
yếu và tự nhiên nhất trần đời do hành động kia đem lại. Nó còn tự tiện gọt
cái bút chì cho thêm nhọn, và nhặt vài mẩu vỏ bào từ lớp gỗ sơn đỏ đem cất
vào tận đáy ngăn kéo bàn học của mình giữ gìn cẩn thận gần một năm trời -
không một ai, nếu tình cờ nhìn thấy những miếng vỏ bào xinh xinh đo đỏ
này, lại có thể ngờ rằng chúng mang trong mình ý nghĩa sâu nặng nhường
ấy. Còn động tác trả đồ sau đó diễn ra vô cùng nhanh gọn, nhưng Hans
Castorp cũng chẳng muốn gì hơn, thế là đủ để nó hạnh phúc lắm rồi - niềm
hạnh phúc mê man mãn nguyện vì được giao tiếp với Hippe.

“Đây”, nó bảo. “Cảm ơn cậu.”
Và Přibislav chẳng nói chẳng rằng, chỉ kiểm tra qua loa cái chốt đẩy bút

rồi đút ngay vào túi…

Sau đó chúng nó không bao giờ nói chuyện với nhau nữa, nhưng cái lần

duy nhất ấy, nhờ Hans Castorp can đảm chủ động mở đầu, là một kỷ niệm
không thể nào quên…

Chàng mở choàng mắt, bàng hoàng ngoi lên từ vực sâu ký ức. ‘Chắc mình

vừa ngủ mê!’ Chàng tự nhủ. ‘Ừ, đấy là Přibislav. Lâu lắm rồi mình chẳng
nghĩ đến cậu ta. Không biết những mảnh vỏ bào giờ ở đâu? Cái bàn học thì
vẫn để ở nhà ông trẻ Tienappel. Nếu vậy hẳn chúng còn nằm trong cái ngăn
kéo nhỏ thụt sâu phía bên trái. Mình chưa bao giờ lấy ra khỏi chỗ ấy. Thậm
chí lười đến mức chẳng thèm nhón tay vứt bỏ… Đúng là Přibislav bằng
xương bằng thịt. Không ngờ có lúc mình gặp lại cậu ta rõ mồn một thế này.
Kỳ thật, cậu ta giống cô ả ở đây như hệt! Hóa ra vì thế mà mình để ý đến cô
nàng? Hay cũng có thể bảo rằng: vì thế mà hồi đó mình quan tâm đến cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.