NÚI THẦN - Trang 171

hẳn tự lúc nào. Přibislav chuyển trường và rời khỏi thành phố khi cha cậu ta
được bổ nhiệm đi dạy nơi khác; nhưng Hans Castorp chẳng còn quan tâm
mấy tí đến sự kiện này, từ trước đó nó đã quên mất sự hiện diện của
Přibislav rồi. Có thể nói rằng, hình ảnh cậu bạn ‘Kirgiz’ từ sương mù bảng
lảng đã len lén luồn vào tâm tư nó từ lúc nào chẳng rõ, dần dà trở nên đậm
nét và đầy ấn tượng, đạt đến cao trào là khoảnh khắc gần gũi địa lý và vật lý
trên sân trường, một thời gian dài chiếm địa vị độc tôn trong cuộc đời nó rồi
lại từ từ rút lui không để lại vết đau giã biệt và cuối cùng chìm hẳn vào
sương mù quên lãng.

Nhưng cái khoảnh khắc của tình huống đầy phiêu lưu táo bạo ấy, mà giờ

đây Hans Castorp thấy lại mình trong đó, và cuộc chuyện trò, gồm những lời
trao đổi thực sự giữa chàng và Přibislav Hippe, đã bắt đầu như sau. Giờ tiếp
theo là tiết học vẽ, và Hans Castorp nhận ra mình không có bút chì. Các bạn
học cùng lớp nó dĩ nhiên đều cần bút của mình để vẽ, nên nó chỉ có thể hỏi
mượn bút của một trong những đứa nó quen nhưng học lớp khác. Nó nghĩ
ngay đến Přibislav, là người gần gũi nhất trong tâm tưởng nó, đối tượng
quan tâm âm thầm bấy lâu nay; và nó liều lĩnh quyết định sử dụng cơ hội ấy
- nó coi đây là một cơ hội tốt - để hỏi mượn Přibislav một cây bút. Nó không
hề nghĩ rằng hành động của nó khá là kỳ cục, vì đúng ra nó có quen biết
Hippe đâu, cũng có thể nó chẳng thèm đếm xỉa đến điều này, hoàn toàn mù
quáng đến quên cả ngại ngùng. Và thế là giữa đám đông xô bồ trong cái sân
lát gạch xỉ đỏ bầm, nó đứng lại ngay trước mặt Přibislav Hippe mà cất tiếng
hỏi:

“Xin lỗi, cậu có thể cho tớ mượn một cái bút chì được không?”
Và Přibislav ngước cặp mắt Kirgizstan trên đôi gò má cao nhìn nó, trả lời

bằng giọng nói khàn khàn êm tai, không một chút kinh ngạc hoặc giả không
để lộ vẻ kinh ngạc của mình. “Được thôi”, nó bảo. “Nhưng hết giờ học cậu
phải trả lại cho tớ đấy.” Và lấy trong túi ra cây bút chì của nó, cắm trong cái
cán bằng kim loại với một cái vòng mạ bạc mà người ta phải đẩy lên trên để
phần thân bút chì bằng gỗ sơn đỏ thò ra. Nó giải thích cho Hans Castorp
cách sử dụng chẳng có gì là phức tạp của cây bút, trong lúc hai đứa chụm
đầu vào nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.