NÚI THẦN - Trang 169

tóc vàng - tóc nó lúc nào cũng húi cua thật ngắn khiến cái đầu tròn như cái
gáo - nhưng đôi mắt màu xanh xám hay cũng có thể là xám xanh - cái màu
thường xuyên thay đổi sắc độ như những đỉnh núi mờ xa - lại mang hình thù
hết sức lạ đời, vừa dài vừa hẹp và nhìn kỹ thậm chí còn thấy hơi xếch lên
trên đôi gò má rộng nhô cao. Hình thức ấy chẳng những không khiến Hippe
trở thành xấu xí mà lại còn tỏa ra một sức hấp dẫn riêng, tuy nhiên lạ mắt
đến nỗi nó bị đám bạn học gán cho cái biệt danh ‘thằng Kirgiz

[61]

’. Một đặc

điểm nữa là Hippe đã mặc quần dài như người lớn, kết hợp với một tấm áo
choàng ngắn đến thắt lưng màu xanh dương gài nút kín lên tận cổ, ve áo lấm
tấm mấy hạt gầu trên đầu rơi xuống.

Sự thực là Hans Castorp đã ngầm chú ý đến cậu chàng Přibislav này từ

lâu rồi, khắp cái sân trường đông nhong nhóc người quen kẻ lạ nó đã để mắt
đến một mình cậu ta, âm thầm quan sát, lẳng lặng đi theo như cái đuôi với
một thái độ có thể gọi là ngưỡng mộ, tóm lại là nó dành cho cậu ta một mối
quan tâm đặc biệt; trên đường đến trường nó đi xa xa sung sướng ngó nhìn
cậu ta đùa giỡn với bạn bè, lắng nghe chúng nói cười và phân biệt được
ngay giọng cậu ta, giọng nói trầm trầm êm tai, nhỏ nhẹ, hơi khàn. Đành rằng
nó chẳng tìm thấy lý do chính đáng nào giải thích cho mối quan tâm này,
nếu không muốn kể đến cái tên ngoại đạo hay là hạnh kiểm mẫu mực của
cậu ta (điều này chắc chắn chẳng có ký lô nào đối với nó), hoặc giả cặp mắt
Kirgizstan đôi khi ưa liếc xéo, không phải để nhìn, mà tinh nghịch mơ màng,
mờ tối như ánh chiều buông. Nhưng lúc đó Hans Castorp chẳng mấy quan
tâm đến chuyện lý giải những cảm xúc của mình, lại càng không cần biết tên
gọi của tình cảm ấy. Tất nhiên giữa hai đứa không thể bảo là tình bạn được,
vì nó có ‘quen’ Hippe đâu. Thứ nhất, không ai bắt nó phải đặt tên cho tình
cảm của mình, vì nó chẳng bao giờ nảy ra ý định biến những điều thầm kín
ấy thành lời - điều đó trái ngược với bản tính của nó và hơn nữa nó hoàn
toàn không có nhu cầu tâm sự với ai. Và thứ hai, đặt tên nếu không phải là
đánh giá thì cũng là một định nghĩa rõ ràng, tức là đối tượng đã bị xếp vào
một khuôn khổ trật tự nhất định, quen thuộc ở đời, ấy vậy mà trong tiềm
thức Hans Castorp vẫn thấu suốt niềm tin rằng một báu vật nội tâm như cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.