NÚI THẦN - Trang 356

vỏ bọc tôi có thể đọc ra vanh vách, vì sao hẳn ông cũng rõ. Nhưng ngoài mặt
thì tôi bó tay. Ông đã bao giờ để ý đến dáng đi của cô ta chưa? Dáng dấp thế
nào thì mặt mũi y chang thế ấy. Đi mà cứ như rắn cuốn. Hay ta thử lấy ví dụ
đôi mắt - ý tôi không nói màu sắc, mặc dù riêng về màu mắt cô ta cũng có
khối chuyện để bàn - ở đây tôi chỉ muốn lưu ý ông về hình dáng, vị trí đôi
mắt. Ông sẽ bảo cô nàng này mắt đã híp lại còn xếch. Nhưng đó là ông
tưởng vậy thôi. Lỗi là tại lớp mí lót, một hiện tượng không hiếm gặp ở một
số chủng tộc nhất định. Bởi sống mũi tương đối thấp nên nếp da nơi khóe
mắt họ dư ra, từ mí mắt trên nó trùm xuống che một phần con mắt. Nếu lấy
tay kéo căng lớp da nơi gốc mũi họ lên ông sẽ thấy mắt họ cũng to không
thua gì mắt chúng ta. Tóm lại, một hiện tượng tự nhiên phổ biến, nhưng
không lấy gì làm danh giá, vì đứng trên quan điểm khoa học mà xét thì đó
chỉ là một biểu hiện lại giống trong quá trình tiến hóa.”

“Thì ra là thế”, Hans Castorp trầm ngâm. “Trước đây tôi không biết điều

này, nhưng thực lòng mà nói tôi vẫn tò mò chẳng hiểu đôi mắt ấy có gì lạ.”

“Chỉ là một hiện tượng đánh lừa mắt thôi, ngó vậy mà không phải vậy”,

ông cố vấn cung đình khẳng định. “Nếu ông vẽ nó nhỏ như một vạch xéo lên
thái dương thì thất bại là cái chắc. Ông phải làm sao tái tạo được cái vẻ nheo
nheo của đuôi mắt vuốt dài ra, như thiên nhiên đã tạo nên nó trong thực tế,
có thể bảo là phải lồng ảo giác vào trong ảo giác. Muốn thế đương nhiên ông
phải biết mí lót là cái quái gì. Hiểu biết thì không bao giờ có hại cả. Ông hãy
nhìn làn da mà xem, chỗ vai và ngực để hở đây này. Theo ý ông nó có đủ
mơn mởn không nào?”

“Tuyệt vời”, Hans Castorp bảo, “quả thực tuyệt vời. Bình sinh tôi chưa

bao giờ được thấy một làn da vẽ đạt đến thế. Tưởng như thấy cả các lỗ chân
lông.” Và chàng đưa tay vuốt nhẹ khoảng ngực trần của người trong tranh,
nổi bật lên tương phản với gương mặt đỏ gay đỏ gắt, trắng muốt như thường
thấy ở những vùng cơ thể ít khi phơi bày ra ánh sáng, và như thế, chẳng biết
vô tình hay hữu ý nó khiến người ta liên tưởng ngay đến sự lõa lồ - một hình
dung lỗ mãng về mọi phương diện.

Mặc dù vậy phải công nhận lời khen của Hans Castorp có cơ sở. Làn da

trắng nuột nà của bộ ngực gọn gàng - nhưng không lép - giảm dần sắc độ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.