NÚI THẦN - Trang 428

cho hãng ông ta, thăm dò tình hình kinh tế tài chính của họ; vì thống kê đã
chỉ ra rằng ở những cơ sở công nghiệp làm ăn thua lỗ rất hay xảy ra hỏa
hoạn. Vậy là ông ta được cử đi, viện cớ này cớ nọ dò la công cuộc kinh
doanh của một cơ sở sản xuất rồi báo cáo kết quả về cho hãng mình để họ
kịp thời mua tái bảo hiểm hoặc tăng phí bảo hiểm phòng sẵn cho những
khoản bồi thường lớn sau này. Ông ta kể về những chuyến đi dài ngày xuyên
qua nước Nga hoang vắng trong mùa đông băng giá, những đêm ông ta nằm
ngủ chập chờn trong xe trượt tuyết dưới mấy lớp chăn lông cừu, có lúc
choàng tỉnh giấc thấy mắt chó sói sáng rực như sao sa trên tuyết. Lương thực
ông ta mang theo để ăn đường, bánh mì cũng như súp bắp cải, đông cả lại
thành đá cục lăn lộc cộc trong thùng gỗ, nhưng khi đến trạm nghỉ thay ngựa
để tan đá bánh mì vẫn tươi nguyên như vừa mới ra lò. Dĩ nhiên tình hình xấu
đi rất nhiều khi trời đột ngột ấm lên làm những cục súp bắp cải của ông tan
ra thành nước chảy hết cả xuống đường.

Cứ như thế ông Ferge nhẩn nha kể chuyện, thỉnh thoảng xen vào một

tiếng thở dài và lời than, mọi sự lẽ ra tốt đẹp biết bao nếu không có cái vụ
pneumothorax chết tiệt kia. Những câu chuyện của ông ta chẳng có gì là cao
siêu, nhưng rất sinh động nên cuốn hút được người nghe, nhất là Hans
Castorp, chàng háo hức như nuốt từng lời về nước Nga và cuộc sống nơi đó,
nào là ấm samôva, bánh nướng nhân thịt, người côdắc ngang tàng và những
ngôi nhà thờ gỗ đội những ngọn tháp củ hành lúp xúp như nấm mọc lên trên
mặt đất. Chàng còn đề nghị ông Ferge kể về những dân tộc sống trên đất ấy,
càng lên cao mạn Bắc cực càng tỏ ra lý thú đối với chàng, về dòng máu Á
châu pha trộn trong huyết quản, nguyên nhân của những gò má cao và
những cặp mắt xếch của chủng tộc Phần Lan - Mông Cổ, chàng lắng nghe
say sưa và chăm chú với sự quan tâm nghiêm túc của một nhà nhân chủng
học, yêu cầu người kể chuyện nói cho mình nghe một vài từ tiếng địa
phương - những âm thanh lạ tai, trơn tuột và mềm oặt như không có xương
tuôn ra dưới hàng ria rậm hiền từ của ông Ferge, trong khi cục yết hầu hiền
từ của ông ta chạy lên chạy xuống - và trong thâm tâm Hans Castorp thấy tất
cả những điều ấy càng thêm hấp dẫn bội phần (đó là một cái tật của tuổi trẻ)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.