NÚI THẦN - Trang 445

Đúng thế. Trong bữa điểm tâm ngày thứ ba lễ hội hóa trang, cái lễ hội

bỗng dưng sờ sờ trước mắt, trước cả khi người ta kịp định thần, ngay từ sáng
sớm trong phòng ăn đã toe toe đủ thứ tiếng các loại nhạc cụ đồ chơi, từ khàn
khàn đến choe chóe; sang bữa trưa ở bàn Gänser, Rasmussen và cô ả
Kleefeld đã thấy những chiếc kèn giấy sặc sỡ hình con rắn cuộn tròn khi thổi
mới bung ra, và nhiều người, ví dụ cô Marusia mắt tròn, đã đội trên đầu cái
mũ giấy nhọn mua của lão già khập khiễng ngồi trước cổng; nhưng phải đến
bữa tối trong phòng ăn và bên dãy phòng giao lưu không khí mới thực sự trở
nên tưng bừng đầy tính hội hè… Chỉ có chúng tôi biết trước không khí hội
hè ấy, và sự sốt sắng của Hans Castorp, sẽ dẫn tới đâu. Nhưng chúng tôi
không thể để cho dòng suy nghĩ cuốn mình đi trước độc giả, chúng tôi phải
tôn trọng thời gian cho xứng đáng và không được tiết lộ điều gì quá sớm -
thậm chí có lẽ chúng tôi còn nên trì hoãn để một vài sự kiện đừng xảy ra quá
đường đột, vì chúng tôi cũng cùng một tâm trạng ngại ngùng đoan chính
như Hans Castorp, người cho tới nay vẫn cố giữ gìn để các biến cố ấy đừng
vội xảy ra.

Đại để buổi chiều hôm ấy người ta lũ lượt kéo nhau xuống ‘Phố’ xem

cuộc diễu hành hóa trang. Mặt nạ nhan nhản khắp nơi, những tên hề Pierrot
Harlequin

[179]

giằng co chiếc ghế dài long sòng sọc, khách bộ hành dưới

đường và người trong đoàn diễu hành trên xe trượt tuyết, núp sau những tấm
mặt nạ muôn hình muôn vẻ, tấn công nhau tơi bời bằng một trận mưa hoa
giấy cắt nhỏ li ti. Đến bữa tối, khi quây quần quanh bảy chiếc bàn ăn thì
thực khách đã cao hứng lắm và nhất quyết đem không khí hội hè ngoài phố
vào khuấy động cái xã hội khép kín ở đây. Mũ giấy, kèn giấy và những đồ
chơi lặt vặt mua của lão gác cổng trở nên nhàm, thế là ông công tố viên
Paravant đầu têu ra một cách hóa trang mới: ông ta khoác lên người một tấm
áo kimônô phụ nữ dài lượt thượt và đeo lủng lẳng trên đầu một bím tóc giả,
theo lời ai đó ré lên thì là của bà tổng lãnh sự Wurmbrandt, thậm chí còn
dùng kẹp nóng vuốt cho bộ ria rủ xuống, trông không khác gì một người Tàu
chính cống. Ban quản trị cũng không chịu lạc hậu. Họ trang bị cho mỗi bàn
ăn một cái đèn lồng bằng giấy màu hình mặt trăng có nến cháy bập bùng bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.